Hôm nay có hứng nên Doremon copy một bài viết
động viên tinh thần nhỏ ở forum cho các bạn đọc, câu chuyện này có thể
các bạn đã nghe nhiều lần nhưng chưa chắc gì đã hiểu
“Ngày xưa trên 1 ngọn núi nọ, có 4 quả trứng đại bàng trong 1 chiếc
tổ. Một hôm do cơn động đất mang lại, một quả trứng đại bàng đã lăn
xuống núi và nơi vào chuồng gà của một người nông dân
Cả bầy gà cùng chăm sóc cho quả trứng này cũng giống như bao quả
trứng khác. Một hôm, trứng đại bàng đã nở nhưng lại nở trong chuồng gà
Theo thời gian chú đại bàng lớn lên và rong chơi cùng với bầy gà.
Bỗng nhiên chú ta nhìn thấy những con đại bàng bay lượn trên không, chú
ta quay sang nói với các bạn gà rằng: “Ước gì chúng ta cũng bay được như
vậy”
Cả đàn gà cùng cười: “Thật là điên rồ, chúng ta không bao giờ bay được đâu”
Chú đại bàng vẫn mang ước mơ trong mình về một ngày nào đó sẽ được bay lượn trên không
Nhưng theo thời gian chung sống với bầy gà, bị cho là kẻ mơ tưởng
và không thực tế. Thế là cuối cùng chú đại bàng đã bỏ ước mơ lại đằng
sau và sống chung với bầy gà cho đến chết
Rất tiếc chú ta không biết được rằng, nếu chịu luyện tập thì chú ta cũng có thể bay như đại bàng”
Lời nhắn nhủ của câu chuyện cũng bao nhiêu đó, bên trong mỗi một chúng ta đều là đại bàng, nhưng vì sống chung với lũ gà mà người ta đành phải cam chịu như thế cho tới chết