13h30'
ngồi một mình và chịu đựng nỗi đau đớn về tư tưởng. Ta không biết nên viết gì,
nên nói gì với bạn đọc cũng như bản thân mình... có nên nói hay không?... có
nên viết hay không?... Một sự thật dù tàn nhẫn đến mấy nhưng nó vẫn là sự thật...
thế nên... một tiếng thở dài... có lẽ là nói
Một vũng lầy
Ngày xưa Robert Kiyosaki cũng ở cái tuổi của ta bây
giờ-khoảng 26, ông ta liền từ bỏ công ăn việc làm hiện tại để tình nguyện làm 1
tên bán hàng-một cái nghề mà ở giai đoạn đó xã hội Mỹ xem là bần tiện. Cha của
ông ta đã thất vọng cho đứa con, mẹ của ông ta thì khóc đến ngất xỉu, và đến bản
thân của Kiyosaki cũng không biết rằng mình có bị điên hay không. Ông ta cũng dằn
vặt, đau khổ, từ bỏ một chức vụ cao, tiền lương hậu hĩnh chỉ để đi làm tên bán
hàng. Riêng Rich Dad khi biết sự thật này, ông ta đã cười rất to, ông ta nói rằng:
"Kiyosaki đã không làm mình thất vọng... cậu đã trưởng thành thực sự rồi đấy"
Một sự điên rồ và những kẻ điên rồ như thế có thể
làm cho hàng đống kẻ phát điên lên. Từ bỏ sự nghiệp hiện tại để đi làm tên bán
hàng thì được gì? Ta muốn đào sâu vào sự thật này, ta muốn biết...
Ta đã biết, ta đã đi theo con đường điên rồ này có lẽ
cũng hơn 3 năm rồi. Không có người thầy, người cha, người bạn nào hướng dẫn...
ta mò mẫm 1 mình để đi lại con đường này. Và ngay chính ngày hôm nay ta mới cảm
nhận hết sự đau khổ cũng như sự dày vò về tư tưởng mà họ đã trải qua. Một sự
đau khổ có thể nói không nên lời, ta cần 1 người nào đó để tâm sự, để thấu hiểu,
để cùng chia sẻ nỗi đau này... thế nhưng... một sự cô đơn vây hãm lấy tâm hồn...
ta nhìn lại mình... sao thảm thương quá...
Felix Denis-nằm trong nhóm những người giàu nhất thế
giới, có lẽ con người này đang giúp ta làm vơi bớt nỗi đau khổ tưởng chừng có
thể làm ta phát rồ. Ta ngồi đọc lại và nghiền ngẫm cuốn sách do chính Felix
Denis viết: How To Get Rich. Ta hình dung ra Felix Denis đang cười với ta và
thì thầm những lời tâm sự: "Anh bạn trẻ à, còn ai hiểu được cảm giác của
anh hơn ta, trong đời ta cũng bao nhiêu lần như thế, công ty phá sản, không bằng
cấp đại học, mang theo món nợ bên mình... cảm giác này ta hiểu... đau khổ lắm,
thảm thương lắm... thế nhưng đó là cái giá mà chúng ta phải trả cho cuộc chơi
này". Ta nhìn lại mình, đã sắp qua tuổi 27, bằng cấp thì cũng không mặc dù
đã học không ít trường Đại học, bởi vì ta luôn khinh thường những thứ này,
trong mình còn đúng 1 triệu VND, nghề nghiệp cũng không... làm gì bây giờ...
Trong 3 ngày hôm nay, 3 ngày nhưng tưởng chừng là 3
thập kỷ, ta đã làm đủ mọi thứ điên rồ nhất để xua đuổi đi cơn điên này... thế
nhưng đâu đó trong tâm hồn ta lại vang vọng lên câu nói của Felix Denis:
"Còn muốn điên nữa hay không? Nếu không thì hãy tiếp tục cất bước". Bước
đi đâu, bước tới đâu và bước về đâu...
Ta đã bình tĩnh lại, đã thôi kêu gào, đã không còn
náo động, mọi thứ đã im lìm... Ta sẽ mở mọi cánh cửa chứa đầy những bí mật của
những kẻ điên rồ, ta sẽ mở toang nó ra để những người đi sau ta sẽ không phải
chịu nỗi dày vò này. Một âm thanh văng vẳng bên tai: "Mở ra đi... không có
gì để phải che giấu nữa... hãy làm việc này thay chúng tôi, bởi vì chúng tôi
không đủ ngôn từ để diễn đạt, không đủ hình tượng để trưng bày, không đủ can đảm
để vén bức màn bí mật... hãy giúp đỡ những con người đang bị dày vò bởi nỗi
đau, đang bị xâu xé bởi cuộc đời cơ cực, hãy mang tiếng cười đến cho họ thay vì
là những lời than vãn, hãy cho họ bình thuốc giải độc vì những cùng cực của cuộc
đời". Ta sẽ làm... và ta phải làm
Giải mã câu đố 10/90
Ta đã cung cấp cho bạn đọc về số liệu:
10% dân số thế giới sở hữu 90% tài sản của nhân loại
90% dân số còn lại sở hữu 10% tài sản của nhân loại
Thế nhưng có mấy người chịu hỏi: 10% dân số giàu nhất
thế giới là ai? Họ làm ngành nghề gì? Họ học môn học gì? Họ kiếm tiền theo cách
nào...? Chỉ cần trả lời được những câu hỏi như thế thì cái mà người ta có thể
thu được là: chỉ cần bạn học môn học mà họ đã học, làm ngành nghề họ đã làm, kiếm
tiền theo cách mà họ đã kiếm thì xác xuất để bạn đứng về phía những người giàu
nhất thế giới là vô cùng lớn. Điều này cũng có nghĩa là: chỉ cần ta "bắt
chước" họ càng nhiều, càng giống, càng nhanh thì kết quả mà ta thu được sẽ
càng giống họ
Để trả lời cho câu hỏi trên thì có nhiều con người
đã làm và kết quả họ đưa ra đều giống nhau, và để rõ ràng nhất thì ta sẽ lấy mô
hình của Robert Kiyosaki
Dù bạn có làm ngành nghề nào thì chắc chắn bạn cũng
sẽ nằm trong 4 nhóm sau:
E: Employee-công nhân làm thuê-cụ thể là lực lượng
lao động chân tay
S: Self-employed or Small business owner-công nhân
tri thức làm thuê như giáo viên, bác sĩ, kĩ sư... và chủ của các doanh nghiệp
nhỏ
B: Business owner-chủ các doanh nghiệp lớn
I: Investor-nhà đầu tư
Theo mô hình của Robert Kiyosaki thì 10% dân số giàu
nhất thế giới là nhóm Business owner và Investor. Điều này có nghĩa là nếu bạn
muốn nhiều tiền thì bạn phải đứng về nhóm Business owner và Investor
Thế ta thu được gì từ những thứ này? Vô số thứ
Trước hết là nhóm "nghèo": Employee và
Self-employed or Small business owner. Khi bạn đứng vào nhóm này thì thu nhập của
bạn thuộc loại Earned income-Tiền lương hàng tháng, nó có các đặc điểm sau:
+Làm nhiều ăn nhiều, làm ít ăn ít, không làm thì
không có ăn
+Phụ thuộc vào thị trường-có nghĩa là cơ hội để bạn
bị mất việc luôn tồn tại-khi thị trường đã không cần cái nghề của bạn
+Chịu các khoảng thuế-đây là điều đau não nhất trong
xã hội-nhóm "nghèo" thì đã nghèo nhưng lại chịu đủ thứ thuế từ đó dẫn
tới nghèo thì càng nghèo
+Tiền lương này là cố định-có nghĩa là thu nhập của
bạn luôn ở 1 mức nào đó, mức này "là mức đủ sống"
Từ Earned Income thì nhóm "nghèo" phải chịu
các gánh nặng sau: Suốt đời luôn bị ám ảnh bởi tiền bạc, khi hết làm-về hưu thì
cũng chỉ đủ chi phí cho việc "cầm cự để sống", luôn lao động hết ngày
này cho tới ngày khác, từ đó dẫn tới các tệ nạn tiếp theo: bệnh tật cũng khó đủ
tiền để chữa, không đủ điền kiện về sinh hoạt vật chất, chăm lo cho con cái...
từ đó mới phát sinh những "việc làm phụ thêm" như hối lộ, tham nhũng,
cờ bạc... luôn ở trong tình trạng stress...
Lấy 1 ví dụ: nếu nhóm "nghèo" đi làm thuê
được 10 triệu VND/1 tháng, thì 1 năm được 120 triệu và 10 năm 1 tỉ 200 triệu.
Sau 10 năm mới kiếm ra 1 tỉ 200 triệu thì bao giờ mới mua được cái nhà, rồi 1 tỉ
200 triệu lại bị xâu xé bởi bao khoảng phí: tiền thuế, tiền sinh hoạt hàng
ngày... chỉ cần làm 1 phép tính đơn giản thì ta cũng thấy được hậu quả của nó.
Trong khi chưa chắc ai đi làm thuê cũng được 10 triệu VND/1 tháng
Tiếp theo là nhóm "giàu": Business owner
và Investor. Tiền thu nhập của nhóm này thuộc dạng "Passive
Income"-tiền thu nhập mà không cần động tay động chân vào, nghe có vẻ lạ
thế nhưng hiện tại những ông giàu nhất thế giới họ làm gì: đi đánh gôn, đi du lịch,
đi đánh bài, đi làm từ thiện... thế nhưng họ vẫn có tiền. Nhóm "giàu"
có đặc điểm sau:
+Tiền thu nhập hoàn toàn tự động-không cần làm vẫn đẻ
ra tiền
+Không chịu các khoảng thuế-từ đó giàu lại càng giàu
.......................
Nhóm "giàu" có đặc điểm sau: luôn được sống
theo ý muốn mà không bị phụ thuộc vào vấn đề tiền bạc, đời sống vật chất, cơ hội
học tập của con cái luôn được nâng cao-dẫn tới thế hệ tiếp theo của họ lại càng
giàu...
Tới đây có lẽ người ta bị sốc khi biết rằng: cái nghề
mình đang làm, cái ngành mình đang học cũng chỉ để dẫn đến đói nghèo và cơ cực.
Cụ thể: học ngành kỹ sư-sau đó làm kỹ sư, học ngành giáo viên-sau đó làm giáo
viên... tất cả đều có điểm chung: Earned Income. Từ đó có 1 hệ luỵ: Đất nước
chúng ta còn nghèo, cuộc sống của từng con người chúng ta còn nghèo bởi vì
chúng ta được trường lớp giáo dục để thành người nghèo
Tương tự để trở thành nhóm "giàu" thì bắt
buộc người ta phải học cách để kiếm được thu nhập Passive Income-nguồn thu nhập
tự động, thay vì là Earned Income-tiền lương hàng tháng. Và nguồn Passive
Income là có vô số chứ không chỉ bó hẹp ở chỗ bạn phải làm Business owner và
Investor. Có nghĩa là không cần biết bạn làm gì để ra Passive Income, miễn kiếm
tiền bằng cách này thì bạn sẽ thoát khỏi vấn đề về tiền bạc, và những người dạng
này được xếp vào nhóm Investor-nhà đầu tư. Một số nguồn Passive Income có thể
liệt kê ra như sau:
+Chính khoán
+Bất động sản
+ Mở công ty thuê người khác làm
+Phát minh ra cái gì đó sau đó đăng ký bản quyền-ai
xài thì trả tiền
...................................
Rất có thể bạn đọc cho rằng mình không bao giờ làm được
điều này, lí do đơn giản: trong cả cuộc đời của bạn bạn chỉ được đào tạo để kiếm
Earned Income-tiền lương hàng tháng thì làm sao bạn có thể biết cách kiếm
Passive Income. Robert Kiyosaki ông ta cũng lấy ví dụ, khi ông ta nói với bà bạn
làm bác sĩ của mình về việc buôn bán bất động sản thì bà này tái mặt và tránh
xa, trái ngược lại khi Kiyosaki đứng trong phòng mỗ xem bà bạn làm phẫu thuật
thì ông ta ngất xỉu vì thấy máu. Cái đơn giản cũng ở chỗ đó: BẠN SẼ TRỞ THÀNH
NHỮNG THỨ MÀ BẠN HỌC
Cho nên nhóm "giàu" họ không bao giờ đi
theo con đường: học hành chăm chỉ, lấy được điểm cao, đạt được bằng giỏi, đi
xin việc làm, tới tháng lãnh lương. Cho nên không ngạc nhiên gì khi nhóm người
"giàu" có rất nhiều người bỏ học, còn những người đến trường cũng chỉ
để học tri thức mà họ muốn, thay vì học theo những gì mà trường học dạy
Một câu hỏi vẫn hay gặp: tôi phải có tiền mới làm ra
tiền. Khi bạn vẫn còn đặt câu hỏi này thì bạn chưa tốt nghiệp khoá học của những
người "giàu". Cái này Warren Buffet gọi nó là Sophisticated
Investor-nhà đầu tư thông minh-là người có đủ khả năng biến những thứ vô giá trị
thành những thứ có giá trị. Những thứ vô giá trị thì người ta quăng đầy ngoài đường,
vứt đầy trên mạng, cho nên nếu "tốt nghiệp" khoá học của những người
"giàu" thì bạn sẽ kiếm ra hàng đống nguồn Passive Income nhờ những thứ
vô giá trị
Đương nhiên khoá học này thì không có trường lớp, thầy
cô nào dạy được ngoài "trường đời". Và nếu ai đó định đi theo con đường
này thì các bạn nên thận trọng, thế nhưng bản thân người viết bài luôn hi vọng
có 1 ai đó, 1 con người nào đó sẽ thay đổi cuộc đời mình nhờ những gì đã đọc được,
giống như người viết bài đang làm. Lí do đơn giản, nếu suốt đời bạn trốn trong
vỏ bọc của Earned Income-tiền lương hàng tháng, thì cơ hội để bạn sống theo ý
mình, làm theo ý mình, cống hiến cho xã hội, chăm lo cho người mình yêu thương,
thưởng ngoạn cuộc đời hầu như không có... vì thời gian đâu, tiền bạc đâu, tự do
đâu. Hiện tại những người đạt được Passive Income trên thế giới họ đang làm các
việc sau:
+Đi du lịch đến những nơi đẹp nhất trên thế giới
cùng với người thân của mình
+Ăn những món ăn ngon nhất trên thế giới
+Có điều kiện sinh hoạt vật chất thuộc loại nhất
+ Thành lập các tổ chức hay tham gia các tổ chức từ
thiện để giúp đỡ những người bệnh tật, nghèo khổ
........................
Nói tóm lại đây là những cuộc đời có ý nghĩa. Bản
thân mỗi một con người trong chúng ta ai cũng muốn sống hết mình, muốn sống để
góp phần làm cho xã hội tốt đẹp hơn... thế nhưng vì vấn đề tiền bạc, đói
nghèo... mà con người ta trở nên strees, căng thẳng, nóng tính, đê tiện... và từ
đó cứ tiếp tục cho đến chết. Lí do đơn giản, dù các bạn có tin hay không thì
đây vẫn là sự thật: Nếu các bạn đi theo con đường Earned Income thì thật sự các
bạn đã đi nhầm đường-còn nhầm hay không thì bản thân mỗi người trong chúng ta đều
nhận biết. Hiện tại AJ Hoge-ông ta cũng đã có Passive Income-ai download
Effortless English thì trả tiền cho ông ta, và hệ thống tự động sẽ chuyển tiền
vào tài khoản của ông ta. Nên giờ này ông ta đang đi du lịch khắp nơi trên thế
giới để thưởng ngoạn và giúp người khác học Tiếng Anh. Trái ngược lại các Giáo
viên như AJHoge vẫn hàng ngày cặm cụi để lo gánh nặng tiền bạc
Càng nhanh càng tốt
Khi được người khác hỏi: "liệu tôi có nên làm lại
cuộc đời?", Donald Trump đáp: "Càng nhanh càng tốt", điều này có
nghĩa là dù bạn ở ngành nghề nào, bao nhiêu tuổi... thì nếu bạn muốn đến với thế
giới mà mình chưa bao giờ biết thì câu trả lời cũng chỉ có 1 "Càng nhanh
càng tốt", có người may mắn như Donald Trump hay Bill Gates hay Steve Jobs
hay Kiyosaki... đã nhận ra điều này khi còn rất trẻ, thế nhưng có những người
như AJ Hoge-một giáo viên dạy Tiếng Anh bình thường, Hoge nhận ra điều này khi
ông ta hơn 40t, thế nhưng giờ đây ông ta đã làm được
Và cái gì cũng có cái giá của nó-con đường này chông
gai lắm, cô đơn lắm, vất vả lắm. Như Kiyosaki chịu bỏ cái ghế đang ngồi để đi
làm nhân viên bán hàng, cái mà ông ta muốn luyện là "thick skin"-luyện
da mặt cho dày-bởi vì cuộc đời của những con người kiếm được Passive Income là
đầy rẫy những thất bại, và điểm chung của họ: da mặt bạn có đủ dày không, thần
kinh bạn có đủ vững không?-nếu không thì không đủ sức bước vào cuộc chơi này
đâu
Ta còn định viết tiếp tục về con đường của nhóm 10%
dân số, những môn học mà họ phải học, kỹ xảo mà họ phải luyện... thế nhưng có lẽ
nên dừng. Ta cũng nhìn lại mình, thất bại thảm hại, bị xem thường... bị khinh
ghét... thật nhục nhã... như cái ngày AJ Hoge bị đuổi việc, Felix Denis bị phá
sản, Steve Jobs nghỉ học, Donald Trump cũng phá sản, Kiyosaki đến cái tuổi 33
không 1 xu dính túi đến nỗi vợ chồng ông ta phải xin đi sống nhờ nhà kho của người
khác... "Nhục nhã lắm các bạn à"-ngày xưa khi đọc những lời này từ
các nhân vật mà ta ngưỡng mộ thì ta không tin, ta không hiểu, nhưng giờ thì ta
hiểu... quả thật rất nhục nhã...
Thế nhưng ta vẫn tiếp tục, vẫn đứng lên, thất bại
thì đã sao, bị xem thường thì đã sao... Bởi vì tận trong trái tim của mình, ta
vẫn nghe được những âm thanh đang gào thét:" Chỉ có 1 cuộc đời duy nhất,
Chỉ có 1 lần sống duy nhất... Cho nên ta phải sống hết mình!"
Ta lại nhớ về một nhà khoa học rất nổi tiếng của Nhật
Bản, vì sinh ra trong nghèo đói, bị bệnh tật... thế nên ông ta luôn có mong ước
để thành bác sĩ và chữa bệnh miễn phí cho người nghèo, vào năm 20t ông ta đứng
ngay trước cây cột nhà mình, ông ta khắc lên đó mấy chữ: "NẾU KHÔNG ĐẠT ĐƯỢC
ƯỚC NGUYỆN THỀ KHÔNG BƯỚC CHÂN LÊN MẢNH ĐẤT NÀY"-thế rồi ông ta ra đi và hơn
10 năm sau mới quay lại quê hương mình
Ta cũng muốn như họ, làm con đại bàng bay lượn trên
không, sống cho thoả chí của mình, ta cũng lập lời hứa với bản thân: "NẾU
KHÔNG ĐẠT ĐƯỢC ƯỚC MƠ THỀ KHÔNG BỎ CUỘC"
Cảm giác này là sao? Máu nóng đang sôi sục trong người,
có cảm giác như đang luân chuyển khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể. Ta đã trưởng
thành hơn xưa rồi... đã không còn yếu đuối nữa, đã không còn nhút nhát nữa...
đã cứng rắn hơn rồi... đã kiên cường hơn rồi...ta muốn được sống, được sống 1
cuộc sống như chính mình mong đợi... con đại bàng cũng đã đến lúc vẫy cánh tung
bay. Ta quay lại bàn học, một nguồn sức sống mới lại tuôn trào...một âm thanh
vang vọng lên: chúng ta lại tiếp tục nhé!