19/2/2013
11 PM-Có lẽ đây là một ngày mà ta sẽ nhớ mãi trong đời
cho đến khi chết, bởi vì có một lí do...
Ta đã hứa với bạn đọc rằng, ta sẽ giúp cho họ đạt được
bất cứ cái gì mà mình muốn, ta đã ngạo mạn mà tuyên bố: Để đọc được bài viết
này thì dù bạn đọc có phải bán nhà cũng còn quá rẻ. Ngông cuồng quá, ta là cái
gì? Bài đọc này có giá trị gì để rồi ta lại to mồm và lớn tiếng?
Một kẻ không bằng cấp, không tên tuổi trong xã hội...
nói ra ai nghe. Cho nên đâu đó đang tồn tại một vài cặp mắt soi mói, thậm chí
là cả trăm và sau này là cả nghìn... họ đang chờ đợi ta thất bại, để rồi sự nhạo
báng sẽ được vang lên: "Cậu chẳng làm được trò trống gì đâu... nhìn lại
mình đi..."
Ta cũng đang nhìn lại mình... một sự khinh bỉ đang sục
sôi... chính sự khinh bỉ này đã khiến ta rời bỏ 3 trường Đại Học, các người cười
nhạo ta, phê phán ta về sự kiêu ngạo của mình và tìm đủ mọi cách để đưa ta về
cuộc sống hèn yếu và dốt nát. Ta xin cảm ơn về điều đó, ta xin cảm ơn rằng mình
còn sống đến tận giờ này, để rồi những lời nói được cho là ngạo mạn ngày nào lại
tuôn ra: ĐỂ ĐỌC ĐƯỢC BÀI VIẾT NÀY THÌ DÙ BẠN ĐỌC CÓ PHẢI BÁN 10 CÁI NHÀ CŨNG
CÒN QUÁ RẺ
Ta muốn nhấn mạnh như thế, để mọi người biết rằng:
bán 10 cái nhà thì các bạn ăn dần cũng hết. Còn bài viết này nếu các bạn hiểu được
và biết cách ứng dụng thì có ăn cả đời cũng không hết, sau đó truyền lại cho thế
hệ tiếp theo ăn dần-quả thật rất là ngạo mạn
Buổi Đầu Của Ước Mơ
12/5/1774- Có 2 người đàn ông đang tiến lại một căn
nhà nhỏ. Cửa mở ra, họ bước vào, cửa đóng lại. Chiếc chìa khoá đặt ngay trên mặt
bàn...
Không một tiếng động vang lên. Họ nhìn vào mắt
nhau... họ nhìn vào chìa khoá. Không khí đã đông cứng lại, mọi vật trở nên im
lìm. Cả 2 người cùng cất tiếng nói: Khi nào quyết định cuối cùng được đưa ra
thì cánh cửa này mới được mở.....
Bỗng nhiên ngày hôm nay ta lại nhớ về quá khứ của
mình. Trong suốt cuộc đời này có bao nhiêu con người chịu đưa ra 1 quyết định
cuối cùng, để rồi đời họ được rẽ sang một trang mới. Hay là họ cứ loay hoay một
chỗ, như những người bị khoá chặt trong 1 căn phòng cho tới khi chết
Ngồi nhớ lại đời mình, nhiều khi ta lại muốn khóc, để
đến được ngày hôm nay ta phải đưa ra biết bao nhiêu quyết định táo bạo, cũng gần
9 năm ròng, biết bao nhiêu cung bậc cảm xúc, từ đau khổ, dằn vặt lương tâm, chịu
mắng chịu chửi, có những lúc ta lại hổi hận...
Để thay đổi được 1 cuộc đời, cái giá này quả là
không nhỏ...
Đêm nay không khí tĩnh mịch quá, đến nỗi ta còn nghe
rõ được tiếng tim đập của mình... Ta nên viết cái gì đây? Từng kí ức cứ như được
sống lại... thôi thì ta sẽ ráng phấn đấu để làm hết những gì mà mình có thể
Quan niệm của Lão-Trang
Trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử có 1 câu chuyện như
sau:
"Một hôm Trang Tử dẫn học trò của mình đi lên
núi, đang đi thì bỗng cả đoàn người bắt gặp 1 chú tiều phu. Cậu ta cứ đứng trước
cây gỗ này rồi than thở, sau đó đứng nhìn 1 cây gỗ khác cũng lại lắc đầu, một hồi
lâu không kiềm được cảm xúc cậu ta đã thốt lên những lời buồn bã.
Trang Tử và học trò lại hỏi tại vì sao, cậu ta thưa rằng
cậu ta đang đi tìm những cây gỗ tốt để về làm nhà, nhưng những cây gỗ ở đây thì
đều cong với quẹo, cho nên chẳng dùng vào được việc gì, do đó cậu ta mới buồn
phiền, nghe xong Trang Tử nói với học trò rằng: các con thấy không, vì vô dụng
nên cái cây mới có thể sống ung dung tự tại mà không ai làm hại đến mình
Sau khi xuống núi, Trang Tử cùng học trò vào nhà người
bạn, trong nhà có nuôi hai con gà và chủ nhà liền làm thịt một con để đãi
khách. Trang Tử lúc vào mới hỏi: vì sao ông lại làm thịt con này mà không làm
thịt con kia. Chủ nhà thưa rằng: con bị làm thịt là con không gáy được, nó vô dụng
như thế thì để sống làm gì. Nghe xong Trang Tử cũng lại nói với học trò: các
con thấy không: vì vô dụng nên con gà này mới bị người ta làm hại
Lúc này học trò mới hỏi: vậy thì chúng con nên vô dụng
hay hữa dụng? Ta có thể diễn tả những lời dạy bảo tuyệt vời của Trang Tử với học
trò như sau: Khôn cũng chết, dại cũng chết, chỉ có biết thì mới sống, hay người
khôn ngoan là người biết được vị trí đang đứng của mình là đâu
Tư Mã Ý cũng có câu này: Kẻ biết nhiều quá thì không
sống được lâu
Ta ghi lại câu chuyện này để tự nhắc nhở bản thân
mình, và cũng muốn nhắn nhủ với bạn đọc: Khi đọc xong bài viết này và chịu ứng
dụng như những gì bài viết chỉ ra, thì các bạn đã không còn đứng chung hàng ngũ
với những con người bình thường. Cho nên các bạn đừng đi vào vết xe đổ của các
bậc tiền bối: Những kẻ có tài thì lắm tật-sau đó tự chuốc vạ vào thân
Và cũng vì lí do trên cho nên bài viết này xin để lại
1 số phần chìm để bạn đọc tự suy ngẫm, bởi tại ta cũng không muốn tự mình chuốc
vạ vào than
Định lí Godel về tính không đầy đủ
Vào năm 1931, nhà toán học người Đức là Kurt Godel-cột
trụ của Toán Học thế kỷ 20 đã chứng minh được định lý rất nổi tiếng về tính
không đầy đủ trong bản chất của toán học. Định lý phát biểu rằng: trong bất cứ
một hệ tiên đề hình thức nào-như toán học ngày nay thì luôn luôn tồn tại những
vấn đề mà không thể nào chứng minh được là đúng hay sai dựa trên những tiên đề
đã được sử dụng để định nghĩa cho hệ thống đó.
Nói cách khác Godel đã chỉ ra rằng: có những bài
toán không thể giải được bằng bất cứ một tập hợp các qui tắc hoặc phương pháp
nào. Định lý Godel đã đặt ra giới hạn cơ bản cho toán học, nó gây ra 1 cú sốc lớn
cho giới khoa học, vì nó đã phá vỡ những quan niệm phổ biến cho rằng toán học
là một hệ thống chặt chẽ hoàn chỉnh dựa trên 1 cơ sở logic duy nhất
Có nghĩa là, dù bất cứ 1 hệ thống lôgic nào-Toán Học
là đứng đầu, cũng mang trong mình nó nhược điểm: phải thừa nhận 1 tiên đề nào
đó là đúng và từ đó hệ thống mới được xây dựng nên
Thế tác dụng của kết luận này là gì? Bạn đọc nên nhớ
câu này cho tới suốt đời: Chúng ta đang sống trong thế giới của niềm tin-niềm
tin là cái đến trước và mọi thứ khác là cái đến sau-sẽ giải thích câu nói này cực
kì rõ ràng ở phần bên dưới, và các ứng dụng của nó
Cho dù đó có là khoa học như Toán học, Triết Học,
Tôn Giáo... thì họ bắt buộc phải tin vào 1 cái gì đó gọi là tiên đề mà cái này
thì không thể chứng minh được, và từ đó họ dùng tiên đề này để xây dựng hệ thống
cho riêng họ
Nguyên Lý Bất Định của Heisenberg
Nguyên lý này cùng với phương trình sóng của
Schrodinger là 2 cột trụ của Cơ học lượng tử, nếu phát biểu nó bằng ngôn từ của
Vật Lý học thì bạn đọc sẽ rất khó hiểu, cho nên Doremon sẽ phát biểu đơn giản như
sau: Ta không thể nào đo sự vật như bản thân khách quan nó vốn có
Bằng ngôn từ của Vật Lý học thì khi các bạn muốn
"đo" một vật nào đó, thì luôn tồn tại sự tương tác giữa dụng cụ làm
thí nghiệm và vật cần đo, và sự tương tác này là không triệt tiêu được-Cơ học lượng
tử gọi nó là Hiện tượng vướng víu lượng tử
Định lí Godel về tính không đầy đủ và Nguyên Lý Bất
Định của Heisenberg đã cung cấp cho nhân loại một hiểu biết đầy đủ về thế giới
này: Con người không đủ khả năng để nhìn thế giới theo cách khách quan nhất
Bất cứ 1 bộ môn khoa học hay Tôn giáo nào cũng có những
tiên đề bắt buộc phải tin và thừa nhận-thế cái khách quan tuyệt đối ở đâu ra
Khi các bạn "đo" thế giới này bằng các cơ
quan cảm giác của các bạn thì luôn có sự tương tác giữa các bạn và thế giới-lúc
này thế giới như thế nào là do góc nhìn của các bạn gây ra
Cái này đã nói ở bài trước: Mỗi một người trong
chúng ta chỉ "sờ" được phần nào đó của thế giới mà không bao giờ
"sờ" được thế giới này như chính nó vốn có
Cũng cùng 1 sự kiện thế nhưng mỗi một nhà: Toán học,
Triết học, Chính Trị học, Kinh tế học, Tâm lí học... nhận xét hoàn toàn khác
nhau. Những người khác nhau về thời gian (thế kỷ 19 với 21) sẽ nhận xét sự việc
khác nhau. Những người khác nhau về địa lí (nông thôn với thành phố...) sẽ nhận
xét khác nhau. Những người khác nhau về quốc gia (Việt Nam với Mỹ chẳng hạn) sẽ
nhận xét khác nhau...
Thế Doremon mang các kết luận khoa học này vào đây để
làm gì? Để thực hiện lời hứa với các bạn: muốn gì được nấy. Cụ thể hơn: bộ óc của
các bạn tin vào cái gì thì các bạn sẽ có cái đó-và bài viết bây giờ mới thực sự
bắt đầu
Những phép màu
Mark Victor Hansen-một trong 2 người sáng lập ra bộ
sách nổi tiếng Chicken Soup for the Soul (người còn lại là Jack Canfield). Có mấy
ai biết được đằng sau thành công của con người này là gì? Ông ta đã thất bại
trong việc tìm ra nhà xuất bản và hầu như đã hết đường hi vọng. Thế nhưng ông
ta đã thực hiện phép màu như sau: ông ta mua bìa tạp chí bestseller về, dán
hình tên sách Chicken Soup for the Soul lên đó và ngày nào trước khi đi làm,
ông ta cũng nhìn vào nó, trước khi đi ngủ cũng nhìn vào nó, như thể cuốn sách
Chicken Soup for the Soul đã trở thành bestseller-và quả thật 1 năm sau phép
màu xuất hiện
Brian Tracy-chắc bạn đọc còn nhớ tới nhân vật này,
trong giai đoạn nghèo khổ còn sống nhà thuê thì ông ta đã ước mơ có được căn biệt
thự. Ông ta cũng thực hiện phép màu như sau: Ông ta mua các tạp chí có ngôi nhà
ông ta thích, sau đó dán hình ngôi nhà này khắp phòng, lúc nào cũng tưởng tượng
rằng mình đang sống trong ngôi nhà đó, và 3 năm sau: ông ta có được thứ ông ta
muốn
Brian Tracy có bày kĩ thuật này cho người bạn. Bạn
ông ta muốn có được 1 việc làm tính theo khả năng thay vì tiền lương hàng
tháng. Ngày nào ông bạn này cũng đọc lại câu nói: Tôi có được việc làm như ý muốn.
Ba tháng sau phép màu xảy ra: Ông ta đi đến tiệm ăn quen thuộc, bỗng nhiên ngày
hôm đó tiệm này đông khách, thế là ông ta la cà tản bộ, sau 1 lúc thì ông ta
đói bụng, ông dừng lại bên 1 tiệm ăn không hề quen biết, ông ta bước vào quán, ông
ta gặp lại người bạn cũ ngày xưa, người này than thở: tôi có được việc làm này
nhưng không tìm ra người. Và việc làm này chính là việc làm mà bạn Brian Tracy
muốn
Những người bị căn bệnh mộng du có thể làm những trò
xiếc khiến cho các diễn viên xiếc bậc thầy cũng cúi đầu khâm phục
Những nhà chiêm tinh học có khả năng đoán trước tương
lai
Những nhà ngoại cảm có khả năng nhìn thấy thứ gì đó
mà phần đông nhân loại không thấy được
Cô gái người Anh, Penny Hopkins có kể lại câu chuyện
xảy ra với mình vào tháng 3-1973, khi cô đến cửa hàng để mua đồ, thì bất thình
lình trước mắt cô hiện ra một khung cảnh tàn sát đẫm máu, đường phố đầy những mảnh
kính vỡ. "Tôi không thể hiểu được"-cô hồi hộp nhớ lại, "dường như
ngoài tôi ra thì không 1 ai thấy được những cảnh tượng khủng khiếp này, tôi còn
nghe thấy tiếng bom nổ rất lớn, đột nhiên sau đó tất cả đều trở nên yên lặng,
và không một tiếng ồn ào nào, cảnh tượng trên đã hoàn toàn biết mất, và tôi thấy
mình lại đi trên con đường quen thuộc". Ngày hôm sau những tên khủng bố
Alien đã cho nổ 1 quả bom ngay tại chính khu vực mà Penny Hopkins đã đi qua,
toàn cảnh sau vụ nổ hoàn toàn giống hệt như những gì mà cô ta thấy trước đó 24h
Bạn đọc có cảm giác rùng rợn hay không? Doremon sẽ
giải thích rõ cơ chế vận hành của nó, để rồi sau đó các bạn dùng thứ sức mạnh được
cho là siêu nhiên, ma quỷ... để có được bất cứ cái gì mình muốn
Gặp lại Nguyên Lý 20/80
Nguyên Lý này các bạn đã biết và Doremon mở rộng nó
ra
Nếu đất nước chúng ta là 1 tập thể đóng kín thì:
20% lượng người đóng góp tới 80% thành công cho đất
nước
80% lượng người còn lại chỉ đóng góp có 20% thành
công cho đất nước
Nếu đất nước chúng ta là 1 phần trong tập thể nào đó
thì
80% thành công của đất nước đến từ yếu tố bên
trong-tự lực cánh sinh
20% thành công còn lại là do các mối quan hệ bên
ngoài
Tương tự cho bất cứ 1 tổ chức nào, ngay cả HVA
Nếu HVA là 1 tập thể đóng kín thì
20% lượng người (bao gồm mem, mod, admin) đóng góp tới
80% thành công cho HVA
80% lượng người còn lại chỉ đóng góp 20% thành công
cho HVA
Nếu HVA là 1 phần trong tập thể nào đó thì
80% thành công của HVA đến từ yếu tố bên trong-tự lực
cánh sinh
20% thành công còn lại là do các mối quan hệ bên
ngoài
Cho nên nhiệm vụ của những người đứng đầu tổ chức là
phải biết được: ai là người quan trọng, mối quan hệ nào là thiết yếu... để từ
đó đầu tư và chăm sóc nếu muốn tổ chức phát triển và tồn tại
Tương tự cho con người, và đây mới là cái mà Doremon
muốn nói
Việc các bạn là ai, thành công hay thất bại, giàu
hay nghèo, hạnh phúc hay đau khổ là kết quả của những thứ sau:
80% là các yếu tố bên trong: cách tư duy, cách nhìn
đời, học thức...
20% là các yếu tố bên ngoài: các mối quan hệ, hoàn cảnh
Điều này có nghĩa là nếu các bạn mối đổi đời, muốn
có được cái gì đó thì mục tiêu các bạn cần nhắm tới: tập trung cải thiện yếu tố
bên trong.
Gặp lại Sigmund Freud-Phân Tâm Học
Theo báo cáo mới nhất từ Stanford University thì con
người mới chỉ sử dụng chưa tới 2% khả năng của bộ óc. Thế 98% còn lại để làm
cái gì? Một sự lãng phí không tin nỗi và bây giờ chúng ta hãy đánh thức nó dậy
bằng Phân Tâm Học của Sigmund Freud.
Doremon nói thêm để các bạn khỏi nhầm lẫn nếu như
các bạn có đọc sách Tiếng Anh hoặc đọc về cấu tạo của bộ óc theo góc nhìn của
Thần Kinh Học, NLP... Những môn học này nhìn bộ óc gần như là cỗ máy như não
trái, não phải, thần kinh... Còn Phân Tâm Học thì nghiên cứu về chiều sâu-quá
trình thông tin đi vào bộ óc
Như đã nói ở bài trước, bộ óc chúng ta gồm 3 phần: ý
thức, tiềm thức, vô thức
Ý thức: phần tiếp nhận thông tin đầu tiên thông qua
5 cơ quan cảm giác, và chủ thể (chúng ta) biết được lượng thông tin ở phần này,
như các bạn biết được mình đang làm gì, đọc cái gì, và ý thức chỉ giữa lại ít ỏi
thông tin mà chủ thể cần
Tiềm thức: những thông tin được lặp đi lặp lại nhiều
lần hay liên quan đến các cảm xúc đặc biệt sẽ được lưu trữ ở nơi này và nó là
thói quen, phản xạ, kí ức...
Vô thức: "bãi rác" của bộ óc, có bao nhiêu
thông tin thừa nào thì nằm hết ở chỗ này
Có nghĩa là thông tin đi vào bộ óc của chúng ta
thông ta 5 cơ quan cảm giác sẽ đi như sau:
1. Đi qua tầng ý thức-chủ thể giữ lại 1 phần nhỏ
thông tin
2. Thông tin lặp lại hay liên quan đến cảm xúc đặc
biệt thì giữ lại ở tiềm thức
3. Thông tin thừa thải hết xuống vô thức
Trong đó:
ý thức: chỉ sử lí được thông tin theo từng bước 1 và
có giới hạn về khả năng chịu đựng
tiềm thức và vô thức: có nhiệm vụ là giải toả căng
thẳng cho bộ óc và hoạt động 24/24
Quay lại vấn đề về niềm tin như đã nói ở Định lí
Godel về tính không đầy đủ và Nguyên Lý Bất Định của Heisenberg và nhắc lại:
Các bạn muốn có cái gì thì chỉ cần làm cho bộ óc các bạn tin rằng các bạn có
cái đó
Và các trường hợp dùng "phép màu" một cách
chủ động của Mark Victor Hansen hay Brian Tracy là như vậy: họ đổ vào bộ óc họ
lượng thông tin chứa cái mà họ muốn, sau đó họ có được nó-Doremon sẽ giải thích
cơ chế của nó sau
Nhưng Doremon muốn làm rõ hơn nữa cho các bạn về câu
nói này: Chúng ta đang sống trong thế giới của niềm tin-niềm tin là cái có trước-cứ
tin cái gì thì có cái đó
Quá trình diễn biến phức tạp của nó như sau, Doremon
sẽ cố gắng trình bày để các bạn dễ hiểu nhất
Ý THỨC (viết hoa) là thuộc tính đặc biệt của bộ óc,
nó gồm ba yếu tố ý thức (viết thường-là phần mà các bạn biết), tiềm thức và vô
thức
Ý THỨC (viết hoa) là sự phản ánh thế giới khách quan
vào trong bộ óc con người một cách năng động và sáng tạo
Điều này có nghĩa là mọi thông tin từ thế giới bên
ngoài đập vào bộ óc của chúng ta, sau đó Ý THỨC ( viết hoa gồm 3 bộ phần nhỏ ý
thức, tiềm thức và vô thức) sẽ tái tạo và xử lí thông tin này, giống như các bạn
nạp thông tin vào máy tính, sau đó máy tính này sẽ xử lí thông tin theo những
gì mà nó được lập trình
Và quá trình xử lí thông tin của bộ óc thì đã nói:
ý thức (viết thường-phần mà các bạn biết): giữ lại
thông tin cần dùng
tiềm thức: chứa các thông tin lập đi, lập đi hay cảm
xúc đặc biệt để tạo ra phản xạ, thói quen, kí ức...
vô thức: bãi rác của bộ óc
Và ý nghĩa của câu nói: Chúng ta đang sống trong thế
giới của niềm tin, không có nghĩa rằng cứ các bạn tin cái gì thì cái đó nó có,
mà là: các bạn tin cái gì thì bộ óc sẽ tái tạo và xử lí thông tin theo các qui
luật của tự nhiên để các bạn có cái đó
Có nghĩa là nếu các bạn tin rằng mình có thể bay được
bằng cách leo lên lầu 5 sau đó nhảy xuống, lúc này định luật Vạn vật hấp dẫn của
Newton sẽ làm cho các bạn nát bét
Cái mà Doremon muốn nhấn mạnh: Bộ óc (gồm 3 tầng ý
thức, tiềm thức, vô thức) sẽ tái tạo và xử lí thông tin theo các định luật của
tự nhiên để các bạn có được thứ mà mình tin. Có nghĩa là miễn thứ mà các bạn
tin hoàn toàn phù hợp với các định luật tự nhiên thì KHÔNG CÓ CÁI GÌ MÀ CÁC BẠN
KHÔNG ĐẠT ĐƯỢC
Việc các bạn muốn thành thiên tài, giàu sang... đều
có thể được bởi vì đã có hàng đống người tới đẳng cấp đó, hoàn toàn khác với ước
muốn điên rồ như ví dụ về biết bay
Vấn đề mấu chốt còn lại: Làm cách nào để thuyết phục
được bộ óc tin rằng các bạn có cái đó? Và hãy chú ý: bộ óc gồm tới 3 phần chứ
không phải là 1 phần
Cơ chế vận hành của phép màu
Trước mắt chúng ta có hàng loạt các thực thể vật chất,
nhưng mắt người không thấy được, có hàng loạt âm thanh tương ứng với các bước
sóng điện từ khác nhau, nhưng tai người không nghe được bởi vì 5 cơ quan cảm
giác của con người luôn có 1 giới hạn nhất định
Có nghĩa là những gì mà các bạn không cảm nhận được
thì không có nghĩa là nó không tồn tại,, cho nên vấn đề về ma quỉ, thần thánh,
cũng xuất phát từ sự dốt nát mà ra
Hiện giờ nếu ai đó dùng mạng không dây, iphone...
thì các bạn vào internet bằng đường nào? Các bạn download một gói dữ liệu nào
đó thì gói dữ liệu này đi bằng đường nào để về máy tính của các bạn? Có dây nhợ
nào đâu và mắt của các bạn có thấy được gói dữ liệu đó truyền từ internet về
máy mình đâu, thế nhưng trong thực tế thì gói dữ liệu này đã có mặt trong máy
tính các bạn
Và gói dữ liệu này đi bằng con đường sóng điện từ,
cho nên vẫn nhắc lại: 5 cơ quan cảm giác của con người luôn có 1 giới hạn nhất
định và những thứ mà chúng ta không cảm nhận được thì không có nghĩa rằng nó
không tồn tại
Cụ thể: Các bạn không bao giờ có được thứ mà mình muốn
bởi tại vì các bạn không biết được cơ chế vận hành ở đằng sau
Những con người tài ba nhất thế giới, giàu sang nhất
thế giới, những nhà chiêm tinh, ngoại cảm... vì vô tình hay cố tình mà họ dùng
được thứ sức mạnh mà 5 cơ quan cảm giác chúng ta không cảm nhận được, và
Doremon sẽ giúp các bạn dùng được thứ sức mạnh này 1 cách hoàn toàn ý thức
Quay lại ví dụ về bạn Brian Tracy:
Bạn ông ta muốn có được 1 việc làm tính theo khả
năng thay vì tiền lương hàng tháng. Ngày nào ông bạn này cũng đọc lại câu nói:
Tôi có được việc làm như ý muốn. Ba tháng sau phép màu xảy ra: Ông ta đi đến tiệm
ăn quen thuộc, bỗng nhiên ngày hôm đó tiệm này đông khách, thế là ông ta la cà
tản bộ, sau 1 lúc thì ông ta đói bụng, ông dừng lại bên 1 tiệm ăn không hề quen
biết, ông ta bước vào quán, ông ta gặp lại người bạn cũ ngày xưa, người này
than thở: tôi có được việc làm này nhưng không tìm ra người. Và việc làm này
chính là việc làm mà bạn Brian Tracy muốn
Doremon giải thích cơ chế của nó như sau: Gọi ông
này tên là ông A và bộ óc của ông ta gồm
ý thức ông A: chứa thông tin mà ông A biết
tiềm thức ông A: chức các phản xạ, thói quen... của
ông A
vô thức ông A: bãi rác
Đầu tiên ông A lập đi lập lại câu nói: Tôi có được
việc làm như tôi muốn, tôi có được việc làm như tôi muốn... Việc lập đi lập lại
nhiều lần câu nói này có tác dụng sau
1.
ý thức ông A: sẽ tập trung vào những thông tin liên
quan đến cái việc làm ông A muốn
tiềm thức ông A: bắt đầu tạo ra các phản xạ giúp ông
A có được cái việc làm ông A muốn
vô thức ông A: vì ông A đã bị ám ảnh bởi câu nói
"Tôi có được việc làm như tôi muốn" cho nên vô thức sẽ xử lí thông
tin ở bãi rác và để tìm ra câu trả lời-nhằm mục đích giải toả căng thẳng cho
não bộ.
2.
Vì ông A cứ nói câu "Tôi có được việc làm như
tôi muốn" cho nên ông A cũng đồng thời gửi ra môi trường 1 thông điệp như
trên tương ứng với tần số âm thanh nào đó, cụ thể
Những người đứng đủ gần ông A sẽ nghe câu nói này
"Tôi (ông A) có được việc làm như tôi muốn", và câu nói này đã nằm
trong bộ óc của họ (ông B, bà C...)
Những người đứng xa ông A thì họ không nghe được câu
này "Tôi (ông A) có được việc làm như tôi muốn" bởi vì âm thanh của
câu nói này đã mất dần năng lượng, cụ thể nó đã không nằm trong ngưỡng nghe của
tai người, nhưng vấn đề là ở chỗ này: câu nói này "Tôi (ông A) có được việc
làm như tôi muốn" cũng đi vào bộ óc của những người đứng xa vì 5 cơ quan cảm
giác của con người luôn có 1 giới hạn nhất định và những thứ mà chúng ta không
cảm nhận được thì không có nghĩa rằng nó không tồn tại
Có nghĩa là câu nói "Tôi (ông A) có được việc
làm như tôi muốn" sẽ được thải ra môi trường dưới dạng sóng điện từ và những
ai đứng gần thì nghe được (vì nó nằm trong ngưỡng nghe của tai người) còn những
ai đứng xa thì không nghe được, nhưng: thông tin này đã đi vào bộ óc của họ
(ông B, C, D..., bà E, F, G...)
Và khi thông tin này đã được tích luỹ đủ nhiều-nhớ lại
Nguyên lý chuyển hoá lượng chất, thì bắt đầu cơ chế vận hành tiếp theo
Những ai đã nhận được "lệnh" từ câu nói
"Tôi (ông A) có được việc làm như tôi muốn" thì họ sẽ thực hiện
"lệnh" này. Đó là bỗng nhiên hôm đó ông B, C, D..., bà E, F, G... gì
đó, không hẹn mà gặp cùng tới ăn ở cái tiệm mà ông A muốn ăn, khiến cho ông A
đi đến đó lại phải ra về vì hết chỗ
Sau đó ông A đi lang thang và lúc này vô thức của
ông A sẽ ra tay: nó chỉ đường cho ông A đi vào cái tiệm nọ, nơi có người bạn
ông ta đang tìm kiếm người làm cho mình và thế là không hẹn mà gặp
TẤT CẢ NHỮNG SỰ KIỆN ĐƯỢC CHO LÀ NGẪU NHIÊN, MAY MẮN...
ĐỀU CÓ NGUYÊN NHÂN NHẤT ĐỊNH CỦA NÓ
Doremon sẽ tiếp tục mỗ xẻ để các bạn hiểu rõ nữa
Vd: khi ông A và bà B bàn nhau 1 về chuyện bí mật
nào đó, ông A nói bà B nghe do khoảng cách gần, nên tần số âm thanh đủ mạnh để
tai bà B nghe, và sau đó âm thanh mang lượng thông tin bí mật này sẽ được thải
ra môi trường, và sóng điện từ này càng đi xa thì năng lượng của nó càng giảm
khiến cho những người ở khoảng cách xa không nghe được-không nghe được ở đây có
nghĩa là sóng điện từ này sẽ đi vào bộ óc nhưng vì tần số của nó không nằm
trong ngưỡng nghe của tai người nên ta không “ý thức” được, thế nhưng thông tin
này đã đi vào bộ óc và bị thải xuống bãi rác ở tầng vô thức.
Nếu như ý thức của người bắt được thông tin này bị
ám ảnh đủ mạnh mà có liên quan đến thông tin này thì vô thức sẽ chờ cơ hội để đẩy
nó lên
Đây chính là bí ẩn của những nhà ngoại cảm, những
chuyện thần thoại, thần giao cách cảm: Ngoài con đường dùng 5 cơ quan cảm giác
để cảm nhận 1 sự kiện nào đó thì còn có con đường khác: trực giác hay giác quan
thứ 6-và trực giác hay giác quan thứ 6 là do vô thức đẩy thông tin ở "bãi
rác" lên
Có nghĩa: hiện nay có đầy đủ tạp nham các loại thông
tin với các bước sóng điện từ khác nhau đang đi vào bộ óc của chúng ta, nếu bước
sóng điện từ này nằm trong ngưỡng nghe thì ta nghe được, ta "biết" được
thông tin đó đã nằm trong bộ óc, trái ngược lại những thông tin không nằm trong
ngưỡng nghe thì nó vẫn nằm trong bộ óc của chúng ta nhưng chúng ta không hề hay
biết gì
Và những ai, vì vô tình (như nhà ngoại cảm...) hay cố
tính (bị ám ảnh) mà vô thức sẽ đẩy lượng thông tin mà họ không hay biết gì lên
Tiếp theo là các trường hợp tiên tri, mấu chốt vẫn
là ở vô thức như đã nói: có 2 con đường để các bạn biết (ý thức) 1 sự kiện nào
đó
Con đường thứ nhất: các thông tin từ bên ngoài đập
vào bộ óc và nằm trong giới hạn của 5 cơ quan cảm giác, lúc nào các bạn thực sự
cảm nhận được chúng
Con đường thứ 2: bị ám ảnh cho nên vô thức sẽ đẩy những
thông tin mà các bạn không hay biết gì lên tầng ý thức để các bạn biết
Trong y học có rất nhiều người bị căn bệnh này: họ
không phân biệt được đâu là sự kiện thực sự và đâu là ảo ảnh
Có những người họ lên báo cáo công an rằng họ đã giết
người và ăn năn hối hận, nhưng khi công an đến kiểm tra hiện trường thì không hề
thấy án mạng nào. Việc giết người này là do người bị bệnh họ bị ám ảnh bởi cái
gì đó, cho nên vô thức sẽ đẩy các thông tin lên để người này "ý thức"
được
Việc vô thức đẩy thông tin lên tầng ý thức để các bạn
cảm nhận được, giống như việc các bạn cố gắng nhớ lại 1 kỉ niệm nào đó, sống lại
1 khoảng khắc nào đó. Cái khác biệt: các bạn hoàn toàn chủ động trong việc lựa
chọn các kí ức để "thấy lại nó 1 lần nữa". Còn phần vô thức chỉ đẩy
thông tin lên khi các bạn bị ám ảnh
Tương tự như các trường hợp thấy ma quỉ..., thấy trước
tương lai...
Việc ai đó thấy ma quỉ, thần thánh... trong khi người
khác không thấy, mặc dù cả 2 người cùng nhìn 1 sự vật. Con ma mà người kia thấy
thì đó là "con ma" do vô thức tạo ra và đẩy lên tầng ý thức để người
đó thấy-do người này bị ám ảnh bởi chuyện ma quỉ.
Việc thấy trước tương lai cũng tương tự: vô thức sẽ
tái tạo và xử lí thông tin theo các qui luật tự nhiên, mà các qui luật tự nhiên
thì có tính chất không phụ thuộc nền-không phụ thuộc vào thời gian và không
gian. Một định luật đã đúng ở chỗ này thì phải đúng ở chỗ khác, đã đúng ở năm
2000 thì phải đúng ở các năm trước và sau nó
VD: nếu 1 tháng các bạn làm ra 10 triệu VND thì các
bạn có thể dùng ý thức để đoán trước tương lai dựa trên công thức toán học: 10
tháng tiếp theo các bạn sẽ có 100 triệu VND
Và vô thức cũng tương tự, nó sẽ tái tạo và xử lí
hàng tá thông tin theo các qui luật và đưa ra các dự báo về tương lai và đương
nhiên các dự báo này: có khi trúng có khi trật
Như đã nói: vô thức có nhiệm vụ là giải toả căng thẳng
trong não bộ. Có nghĩa là nếu bộ óc bị căng thẳng thì vô thức sẽ ra tay và nhắc
lại: nó là con dao hai lưỡi. Vô thức có thể giải toả căng thẳng theo hướng tích
cực là giúp các bạn có được thứ mình muốn, và trường hợp xấu là nó phá huỷ ý thức
dẫn tới bị điên
Và vô thức sẽ xuất hiện khi các bạn không ở trong trạng
thái có ý thức-có nghĩa là những lúc các bạn nằm mơ, bị điên, hay đi dạo... nói
tóm lại: không bị căng thẳng thì đó là lúc vô thức ra tay
Lời cảnh báo
Khi các bạn đọc xong bài viết này và thực sự hiểu được
nó thì đồng nghĩa với việc các bạn đã kiểm soát gần như toàn bộ mọi sự kiện xảy
ra cho mình, thế nên Doremon xin nhắc trước cái này: Đừng nên xử dụng thứ sức mạnh
siêu nhiên này để hại người khác
Và quá trình sử dụng thứ sức mạnh siêu nhiên như
sau: Đổ vào bộ óc của các bạn thông tin liên quan đến thứ các bạn muốn nhằm mục
đích là để làm cho bộ óc nó tin, và khi nó tin cái gì thì các bạn có được cái
đó-cơ chế đã giải thích rất rõ ràng
Thế nhưng có rất nhiều người vì vô tình hay cố tình
đã sử dụng thứ sức mạnh này để làm hại người khác, sau đó lại tự chuốc vạ vào
thân. Cụ thể là các trường hợp như: yểm bùa, dùng hình nhân đóng đinh...
Vì đã nói, nếu các bạn thù ai đó và suốt ngày cứ nói
câu này: Tôi mong ông gì đó chết, Tôi mong ông gì đó chết... Thì câu nói này sẽ
vận hành như đã mô tả. Rất có thể nếu các bạn bị ám ảnh đủ mạnh hoặc cùng nhiều
người nói câu đó: Tôi mong ông gì đó chết... thì xác xuất để con người này chết
là rất lớn-đừng nên cho rằng đây là nói đùa-Doremon đang có trong tay hàng loạt
các sự kiện như thế
Nhưng lời cảnh cáo là ở đây: Vô thức là con dao hai
lưỡi. Nếu bạn bị ám ảnh bởi câu nói: Tôi mong ông gì đó chết... thì khi sự ám ảnh
này đủ lớn mà ông gì đó vẫn không chết, thì vô thức sẽ quay lại phá huỷ ý thức-làm
cho các bạn bị điên, hoặc thậm chí làm cho các bạn chết ngay lập tức-làm tim ngừng
đập. Cho nên các bạn thấy có những người đi tru ếm người khác, người khác không
chết nhưng họ lại chết
Quay về khởi điểm
Số phận của các bạn từ trước đến giờ do cái này mà
ra
Khi mới sinh ra mỗi một người chúng ta như tờ giấy
trắng, và sau đó chúng ta được nạp vào đầu hàng tá thông tin. Và quá trình nạp
thông tin này là chúng ta hoàn toàn không hay biết gì, vì khi đó chúng ta còn
nhỏ, nhưng rất tiếc chính lượng thông tin này đã làm cho chúng ta có được ngày
hôm nay
Nếu ai đó sinh ra trong nghèo nàn thì thông tin mà
các bạn nạp vào sẽ nghèo nàn
Nếu ai đó sinh ra trong giàu sang thì thông tin mà
các bạn nạp vào sẽ giàu sang
............................................
Và tương tự cho tới tính tình, cách ăn nói...
Nhưng cái đau não là ở chỗ này: The Attractor
Factor-cái này trong tôn giáo gọi nó là The Law Of Attraction-Bạn luôn kéo về
phía mình những sự kiện hài hoà với thông tin mà các bạn có trong đầu
Quá trình "kéo về" như thế nào thì Doremon
đã mô tả ở trên. mặc dù việc kéo về này các bạn có muốn hay không muốn
Có nghĩa nếu ai đó sinh ra trong nghèo đói thì trong
đầu của các bạn
Tầng ý thức: các bạn không tin rằng mình giàu, hoặc
không dám ước mơ...
Tầng tiềm thức: có những phản xạ, thói quen, cảm xúc
nghèo nàn... cụ thể các bạn sẽ dùng các ngôn từ như nghèo, thiếu tiền, hay rên
rĩ...
Tầng vô thức: toàn các thông tin hình ảnh lên quan tới
cái nghèo
Và chính cái này sẽ làm cho các bạn tiếp tục nghèo,
bởi vì như Doremon đã phân tích
1. Đầu tiên các bạn luôn kéo về phía mình những sự
kiện hoà hợp với thông tin nằm trong đầu (ở cả 3 tầng ý thức, tiềm thức và vô
thức)
2. Các bạn thải ra môi trường những thông điệp liên
quan tới các nghèo, cái khổ... và những người xung quanh sẽ nhận "lệnh"
này và tiếp tục làm cho các bạn nghèo
Do vậy cái đầu tiên mà các bạn phải làm đó là: TIẾN
HÀNH QUÁ TRÌNH TẨY NÃO
Có nghĩa là các bạn cần phải có kí ức mới, kỉ niệm mới,
cách tư duy mới... cụ thể bộ óc của các bạn cần phải có được 1 lượng thông tin
mới, và thông tin này là thông tin liên quan tới thứ các bạn muốn, thế nhưng
Vấn đề đau đầu
Các bạn có đủ sức từ bỏ quá khứ hay không? Nếu không
thì các bạn phải chấp nhận sự thật: các bạn không đủ sức thay đổi được cuộc đời
của mình dù các bạn có nỗ lực đến mấy
Bởi vì có những người suốt đời gặp may, không cần
làm việc vất vả nhưng vẫn sung sướng và giàu có. Trái lại có những người lao động
đầu tắt mặt tối nhưng cho đến chết vẫn thiếu tiền. Bởi vì tất cả những người
này cũng như các bạn chỉ thấy được bề nổi, còn phần mấu chốt quyết định cuộc đời
của các bạn: là lượng thông tin mà các bạn có trong đầu
Có nghĩa là nếu các bạn có trong đầu những thông tin
nghèo nàn thì dù các bạn có lao động vấn vả đến cỡ nào các bạn vẫn cứ nghèo. Nếu
các bạn muốn bằng chứng khoa học thì đây là 2 cuốn sách sống động nhất:
1. The Science of Getting Rich - Wallace D. Wattles
2. Think and Grow Rich-Napoleon Hill
Hai cuốn sách này không biết đã thay đổi cuộc đời của
bao nhiêu con người, và các bạn cần đọc sớm, đọc gấp... thế nhưng sau khi đọc
xong bài viết của Doremon thì các bạn đọc nó sau cũng được-khi trình độ Tiếng
Anh đã khá lên
Do vậy vấn đề còn lại bây giờ là: các bạn có đủ sức
bỏ lại quá khứ hay không? Và tạm thời công thức nó như sau:
Muốn giàu: đổ vào đầu thông tin giàu có càng nhiều
càng tốt cụ thể chơi với người giàu, xem khung cảnh giàu, dùng các ngôn từ giàu
có...
Muốn giỏi: chơi với người giỏi, đọc sách khoa học...
Muốn hạnh phúc: chơi với người hạnh phúc, đọc sách hạnh
phúc
Muốn nghèo: chơi với người nghèo, xem khung cảnh
nghèo nàn
Muốn dốt: chơi với người dốt, nói xàm nói nhảm...
Muốn đau khổ: chơi với người rên rĩ...
........................
Doremon cũng nói luôn với các bạn: Doremon đã bỏ lại
đằng sau tất cả mọi thứ, từ bạn bè, người thân... bởi vì Doremon cần 1 cuộc đời
mới-tạm thời hiện nay đang cô đơn 1 mình. Cảm giác này ban đầu đau khổ lắm, nhưng
giờ thì Doremon đã làm được
Và quá trình này diễn biến ra như sau:
Khi các bạn mới sinh ra, các bạn được nạp vào đầu
các thông tin như đã nói và các thông tin này tốt hay xấu đều phụ thuộc vào nơi
mà các bạn sinh ra. Và chúng quyết định số phận của các bạn cho tới tận ngày
hôm nay
Bây giờ để cần 1 cuộc đời mới thì các bạn phải cần 1
lượng thông tin mới, cụ thể giàu sang, hạnh phúc, giỏi giang. Vậy lí do gì để
các bạn phải tiếp tục nạp vào đầu các thông tin liên quan tới nghèo đói, dốt
nát, đau khổ?
Thế nhưng rất có thể các bạn không làm được bởi vì
các bạn đã bị cột chặt vào các mối quan hệ đó, đến nỗi các bạn không đủ can đảm
để vứt bỏ chúng đi. Riêng Doremon chỉ giữ lại mối quan hệ với cha mẹ, anh em ruột
còn lại là vứt hết, mặc dù hiện giờ Doremon đang sống xa họ.
Lí do: Zig Ziglar says, “If you want to fly with the
eagles, you can’t continue to scratch with the turkeys.”
Cái giá phải trả cho một cuộc đời mời là như thế:
Các bạn phải có mối quan hệ mới, cái này như đã nói:
ai giàu, ai giỏi, ai hạnh phúc thì chơi và ngược lại
Các bạn phải từ bỏ các mối quan hệ cũ: ai nghèo, ai
dốt, ai đau khổ thì tránh xa...
Các bạn cần phải có cách tư duy mới, cách ăn nói mới....
Rất có thể các bạn cho rằng Doremon ích kỷ chỉ biết
nghỉ đến bản thân, lời nói này Doremon cũng biết từ đâu mà ra, nhưng như đã
nói: Chúng ta nên tôn trọng lẫn nhau-đường ai nấy đi là tốt nhất. Bởi tại vì:
không một ai trong chúng ta có thể nhìn nhận thế giới này theo những gì mà nó vốn
có
Điều này cũng có nghĩa là mọi thứ như: niềm tin, văn
hoá, đạo đức... cũng đều do con người tự tạo ra bằng thông tin mà các bạn bỏ
vào đầu
Nếu các bạn sinh ra trong một nơi nào đó thì các giá
trị như niềm tin, văn hoá, đạo đức... sẽ hoàn toàn khác với người khác. Vậy các
bạn lấy thước đo nào để cho rằng mình là tốt và phê bình người khác là ích kỷ?-Hay
thước đo này cũng do các bạn bị nhồi nhét vào não mà ra
Do vậy Doremon chỉ có thể giúp đỡ cho những ai có đủ
can đảm để vượt ra khỏi mọi gông cùm của cuộc đời, để rồi được sống cho chính bản
thân mình. Doremon tâm sự với các bạn rằng, cuộc đời chỉ lo toan cơm áo gạo tiền,
các trách nhiệm với xã hội.... Doremon đã chịu đựng nó đủ rồi và xin nhường lại
cho những ai muốn tiếp tục cuộc đời đó, vì với công thức mà Doremon đưa ra thì:
Các bạn cũng như Doremon có thể có bất cứ cái gì mà mình muốn (sẽ mô tả công thức
rõ hơn nữa), cho nên còn lí do gì để chúng ta tiếc nuối cuộc đời cũ
Theo lịch trình của Doremon thì như sau
1. Thức ăn nào ngon nhất thì ta ăn
2. Biệt thự nào đẹp nhất thì ta ở
3. Luôn giữ gìn sức khoẻ ở trạng thái tốt nhất
4. Nơi nào đẹp nhất, tốt nhất thì sống
Và Doremon sẽ dành khoảng 15 năm để in dấu chân khắp
nơi trên thế giới, đi tham quan để thưởng ngoạn cảnh đẹp của tạo hoá, để cảm thụ
nghệ thuật của cuộc đời... Và sẽ tìm người bạn thân cũng như bạn đời trên đường
đi... Sau đó đi ngắm hoa nở ở sa mạc... Nói chung là phải tận hưởng cho hết mọi
cái tốt cũng như cái đẹp nhất trong đời
Còn các bạn, nếu các bạn không đủ can đảm để tháo gỡ
các mối quan hệ cũ kĩ ra thì cuộc đời các bạn sẽ như thế này: vấn đề cơm áo, gạo
tiền, các mâu thuẫn cũng như xung đột xã hội... và lúc nào cũng luôn tồn tại
câu hỏi: làm người sao khổ quá? Nói tóm lại đây là quyền lựa chọn của các bạn
Còn Doremon nói thật với các bạn rằng, đã từ lâu lắm
rồi Doremon chưa bao giờ xem 1 tờ báo, đọc các tin tức thời sự, theo dõi các sự
kiện xã hội... Vì tác dụng của những thứ thông tin này như thế nào thì Doremon
cũng quá biết
Doremon mô tả quá trình cảm xúc diễn ra trong cơ thể
các bạn như sau:
Giả sử nếu buổi sáng các bạn đọc tin tức "Người
Giàu là người tốt" thì thông tin này sẽ nằm trong đầu các bạn
Buổi chiều thì các bạn đọc tin tức "Người Giàu
là người xấu" thì thông tin này cũng sẽ nằm trong đầu các bạn
Và lúc này chúng đấu đá lẫn nhau, dẫn tới mâu thuẫn,
cho nên các bạn không biết tin vào cái gì, và niềm tin này cũng như thời tiết,
nếu các bạn giàu thì các bạn sẽ moi thông tin "Người Giàu là người tốt"
để khẳng định mình giàu là đúng, còn nếu các bạn nghèo thì các bạn sẽ moi thông
tin "Người Giàu là người xấu" để khẳng định mình nghèo là đúng
Tương tự cho các trường hợp về tôn giáo, văn hoá, đạo
đức... Nếu các bạn muốn tiếp tục sống trong sự mâu thuẫn-cảm giác này khó chịu
lắm thì các bạn cứ tiếp tục nạp vào đầu những thông tin trái chiều nhau
Bởi vì cảm giác của các bạn đều là do các thông tin
trái chiều chúng xâu xé lẫn nhau, cho nên các bạn bị đau khổ là vậy, có nghĩa:
Nếu muốn đau khổ: chỉ nạp vào đầu thông tin đau khổ
Nếu muốn hạnh phúc: chỉ nạp vào đầu thông tin hạnh
phúc
Nếu muốn bị mâu thuẫn và dằn vặt lương tâm: Nạp vào
đầu thông tin trái chiều để nó đấu đá lẫn nhau
Tóm lại: Cảm giác của con người là do lượng thông
tin nào trội hơn gây ra
Và môn học NLP ra đời là để giúp cho con người đạt đến
trạng thái hạnh phúc nhất: sau một thời gian rèn luyện thì người ta có thể moi
các thông tin liên quan đến hạnh phúc sung sướng lên để rồi sống với nó và đẩy
các thông tin còn lại đi xuống dưới
Cho nên Doremon thành thật xin lỗi bạn đọc, bởi tại
vì chúng ta sống trong 2 thế giới khác nhau. Doremon chỉ nạp vào đầu các thông tin
liên quan tới giàu sang, tài giỏi, hạnh phúc và từ chối các thông tin còn lại,
còn các bạn thì nạp vào đầu đủ loại thông tin
Như vậy:
Sau khi đọc xong bài viết này thì các bạn phải biết
được tác dụng của thông tin mà các bạn nạp vào đầu, và cảm xúc của các bạn từ
đâu mà ra, cho tới tích cách, quan niệm đạo đức...
Tổng kết
Các bạn muốn thay đổi cuộc đời của mình nhanh, chậm
như thế nào là phụ thuộc vào:
Ý thức: đây là thuyền trưởng của con tàu, các bạn phải
chỉ đúng đường cho con tàu này đi
Tiềm thức và vô thức: đây là thuyền viên, đi nhanh
hay đi chậm và có đi đúng đường hay không là do 2 thành phần này gây ra
Ví dụ: Có nhiều người ý thức rất yếu để rồi họ suốt
đời sống theo bản năng, như biết cái gì đó là đúng nhưng vẫn chiều theo thói
quen
Có nghĩa bạn muốn đạt được thứ mình muốn nhanh nhất
thì: ý thức phải đi đúng đường và tiềm thức với vô thức phải nghe lời
Và cuộc đời các bạn được xác định bởi các yếu tố
sau:
Theo chiều ngang:
1. Chất lượng thông tin các bạn nạp vào đầu: cái này
đã nói rất rõ ràng ở trên, các bạn muốn mình như thế nào thì bỏ vào đầu thông
tin như thế đó
2. Khả năng tái tạo và xử lí thông tin của bộ óc: đương
nhiên việc xử lí thông tin của các bộ óc như Bill Gates, Albert Einstein sẽ
nhanh và tốt hơn người thường.
3. Chất lượng thông tin mà các bạn thải ra môi trường:
đã phân tích ở trên, các bạn thải ra cái gì thì nhận lại cái đó, cho nên nếu ai
muốn cuộc đời mình khá lên thì Doremon hi vọng rằng những comment như sau sẽ
không xuất hiện
-Hạn chế tối đa viết sai chính tả
-Tránh viết bậy viết bạ
-Tránh rên rĩ ca than
....................
Vì những thứ này sẽ kéo về cái bạn cái gì? Còn gì nữa
ngoài nghèo đói, dốt nát, đau khổ
Theo chiều dọc
1. Mức độ ám ảnh-bị ước mơ ám ảnh càng lớn thì các bạn
sẽ đạt được nó càng nhanh-và Doremon đang sở hữu trong tay các phương pháp khoa
học để tạo nên sự ám ảnh cho bộ óc, theo Doremon được biết thì ngay đến cả tổng
thống Mỹ Barack Obama cũng dùng, và một trong số đó là đã nêu ở trên như ví dụ
của Brian Tracy
Và nhắc lại chỗ này: Vô thức là con dao hai lưỡi cho
nên để sử dụng nó 1 cách tốt nhất thì ám ảnh này là do các bạn tự nguyện. Các bạn
thấy có nhiều trường hợp bị điên do ép học hay căng thẳng nào đó
2. Sự kiên trì: Phải kiên trì cho tới khi lượng và
chất chuyển hoá xong
Khi Edison được hỏi rằng: "Ông có cảm giác gì
khi bị thất bại đến hơn 10.000 lần mới làm ra bóng đèn điện?"
Edison đáp: "Quá trình làm ra bóng đèn điện là
1 quá trình gồm 10.000 bước"
Cho nên việc kiên trì là điều không thể thiếu, còn
lí do để kiên trì là để: lượng và chất cũ chuyển sang lượng và chất mới
Như vậy Doremon đã liệt kê ra 5 yếu tố quyết định số
phận các bạn, và những ai muốn thay đổi số phận của mình thì các bạn làm 5 điều
sau
1. Chỉ bỏ vào đầu thông tin liên quan tới giàu sang,
hạnh phúc, tài giỏi... nếu các bạn muốn thứ này, cụ thể
-Chỉ xem phim có khung cảnh giàu sang, xa hoa, lộng
lẫy... phim Mỹ là thích hợp nhất
-Chỉ nghe nhạc hưng phấn... tránh xa các nhạc rên
rĩ, cải lương
-Tránh xa các tin tức tiêu cực
-Tránh xa con người tiêu cực
.........................
Rất có thể nhiều người sẽ hỏi: Nếu không theo dõi
tình hình kinh tế thì là sao biết các thông tin nóng hổi như thất nghiệp, tự tử...
Doremon xin nhắc lại: tránh xa các thông tin đó ra tại
vì bộ óc chúng ta là 1 thành phần dốt nát, nó sẽ cho các bạn cái mà các bạn
tin, cụ thể là lượng thông tin nào trội hơn trong đầu thì các bạn có thứ đó
Cho nên nếu ai đó cứ xem mấy thông tin tiêu cực như
lạm phát, thất nghiệp... thì yên tâm các bạn sẽ nhận được thứ này
Và khi các bạn chỉ bỏ vào đầu các thông tin: giàu
sang, tài giỏi, hạnh phúc... thì lúc này các bạn sẽ thay đổi từ tính tính cho tới
cách ăn nói, sở thích, góc nhìn cuộc đời... dẫn tới các bạn sẽ không hoà hợp với
những người xung quanh-cụ thể là các mối quan hệ cũ-dẫn tới rạn nứt-Doremon viết
ra luôn để các bạn biết được những gì sẽ diễn ra nếu các bạn làm theo lời chỉ dẫn
Cho nên ai đọc bài viết này xong và làm theo nhưng
đã có gia đình (vợ hoặc chồng) thì các bạn nên cân nhắc
2. Tái tạo và xử lí thông tin 1 cách tốt nhất: thông
qua quá trình đọc sách từ các con người tài giỏi thì các bạn sẽ tư duy tốt hơn
nhiều-sẽ có bài viết về vấn đề này
3. Chất lượng thông tin thải ra môi trường: cấm rên
rĩ, cấm dùng các ngôn từ nghèo nàn như thiếu tiền, tôi dốt...
4. Sự ám ảnh: Có những công cụ tạo ra sự ám ảnh-sẽ
có bài viết liên quan đến vấn đề này. Nhưng trước hết các bạn nên tự hỏi rằng: ước
mơ mình đã đủ lớn chưa. Cụ thể: CÁC BẠN PHẢI CÓ THAM VỌNG. Những người không có
tham vọng thì không làm nên trò trống gì trong đời đâu
5. Sự kiên trì: phải đặt quyết tâm ngay từ lúc đầu
là làm cho tới cùng hoặc chết
Chú ý:
Để đạt được hiệu quả cao nhất thì các bạn ngay từ
bây giờ phải tập cho được khả năng: tin mà không nghi ngờ. Lí do thì đã nói: cứ
cái gì tin thì bộ óc sẽ làm cho các bạn có cái đó. Cho nên nếu hiện giờ các bạn
không có gì cả, và các bạn muốn thừa mứa tiền bạc, muốn gìn giữ sức khoẻ... mà
không biết cách nào và các bạn cố tìm cách thì điều này rất tại hại bởi vì các
bạn đang nghi ngờ về khả năng mình đạt được thứ mình muốn
Cho nên: Các bạn không cần thiết phải biết làm cách
nào để có được thứ mình muốn và chỉ cần tin vào việc mình sẽ có được thứ mình
muốn
Và quá trình các bạn có được thứ mình muốn như sau:
Làm theo 5 bước đã kể trên thì cho dù hiện tại các bạn không biết làm cách nào
để đạt ược mơ, thế nhưng
1. Các bạn không biết là ở tầng ý thức, còn tầng vô
thức nó sẽ biết, cái quan trọng là cần sự ám ảnh để vô thức ra tay
2. Hiện tại các bạn không biết, nhưng theo ngày
tháng khi các bạn cứ nạp vào đầu các thông tin liên quan đến giàu sang, hạnh
phúc, tài giỏi thì các bạn sẽ biết
3. Các bạn còn thải ra môi trường các thông tin liên
quan đến giàu sang, hạnh phúc, tài giỏi và lúc này khi lượng chất đã chuyển hoá
thì người khác sẽ giúp các bạn có được cái mà các bạn muốn-có hàng triệu, triệu
con người đã thay đổi cuộc đời bằng cái này
.................
Cho nên mấu chốt vẫn là ở chỗ: TIN KHÔNG NGHI NGỜ
Và "phép màu" này xảy ra nhanh hay chậm để
các bạn thay đổi cuộc đời là phụ thuộc vào mỗi 1 người, bởi vì mỗi 1 các bạn chứa
đựng lượng thông tin trong đầu là khác nhau. Cho nên "quá trình tẩy
não" là không ai nói được
Doremon khuyên các bạn làm cái này: cứ làm theo những
gì mà Doremon đã chỉ khoảng 3 năm để rồi sau đó các bạn nhìn lại cuộc đời mình
xem sao
Nhưng cái giá của nó: Các bạn phải chấp nhận từ bỏ
cái cũ, những mối quan hệ cũ, thói quen cũ, cách ăn nói cũ, cách tư duy cũ.. Ai
đó vẫn còn bám níu vào cái cũ thì đừng mong có cái mới
Các câu nói nổi tiếng về vấn đề này
Henry Ford-“If you believe you can do a thing or you
believe you cannot, in either case you are probably right"
Wayne Dyer-“You will see it when you believe it.”
Albert Einstein- “Imagination is more important than
facts.”
Napoleon Bonaparte- “Imagination rules the world.”
Napoleon Hill -“Whatever the mind of man can
conceive and believe, it can achieve.”
............................................
Buổi Đầu Của Ước Mơ
Vẫn trong căn phòng nhỏ,
chiếc chìa khoá vẫn nằm trên mặt bàn... không một tiếng động
Ta đã quay trở lại nơi
này, nơi ta cất giữ những hình ảnh về cuộc đời mình, nơi ta đưa ra một quyết định
mà từ đó cuộc đời ta được hồi sinh
Ta chán ghét cuộc đời đầy
rẫy những tiếng ồn, đau khổ, oán hận... Không biết từ khi nào, cái lúc mà ta cảm
nhận được một thứ gọi là nghệ thuật, chính lúc này đây ta mới thầm cảm ơn Thượng
Đế, bởi vì ta còn được sống...
Chưa bao giờ ta vui sướng
đến phát điên như vậy, sức sống được hồi sinh mãnh liệt đến như vậy... Kể từ
cái ngày đó ta xin được dành trọn cuộc đời mình cho việc cảm thụ nghệ thuật, tận
hưởng cái đẹp trong đời...
Vẫn 2 người đàn ông ngồi
bất động, có lẽ họ cũng đang chịu sự giằng xé về tư tưởng, giữa 1 bên là tự do
và bên kia là xiềng xích...
Thế con người ta sinh
ra để làm gì? Để bị cột chặt vào các mối quan hệ lẫn trách nhiệm trong xã hội,
đến nỗi khi nhắm mắt xuôi tay con người ta vẫn còn lo sợ rằng mình sẽ được sinh
ra thêm lần nữa...
Ta tiến về phía họ, nhưng
họ không nhìn thấy được ta, ta cũng ngồi vào đó, 3 người đàn ông... Sau đó
4,5,6... không thể nào đếm xuể... Những con người đi tìm sự tự do đã về ngồi lại
1 nơi và đưa ra quyết định cuối cùng cho đời mình: tự do hoặc xiềng xích
Mỗi 1 người trong chúng
ta đều có 1 lí tưởng cho riêng mình, 2 ông đi tìm tự do cho nước Mỹ, còn ta ta
tìm tự do cho cuộc đời ta. Nhưng điểm chung của chúng ta vẫn là ở đó, cảm giác
được tự do để sống, để tồn tại, để ước mơ... không gì tả nỗi. Cảm giác này tuyệt
vời đến mức ta có thể đánh đổi cả mạng sống của mình để có được nó...
Chiếc chìa khoá vẫn nằm
yên trên bàn, cánh cửa vẫn còn đóng kín. Có lẽ giây phút này đã ngưng đọng và tưởng
chừng có thể kéo dài đến hàng thế kỷ... Một sự ngột ngạt và nóng bức lan toả
vào bầu không khí... Sự ngột ngạt này đã giam hãm chúng ta biết bao nhiêu năm
trời, và giờ đây nó cần được chấm dứt...
Chiếc chìa khoá đã được
nhấc lên, không một chút chần chừ: chìa đã nằm vào ổ. Cánh cửa đã được mở ra,
quyết định cũng đã thực hiện, sự ngột ngạt cũng đã tan biến, cuộc sống đã được
hồi sinh...
Ta xin được cảm ơn người
Thượng Đế, bởi vì được sống là 1 điều hạnh phúc....