2 thg 7, 2013

Các bài viết làm nền móng cho PP học anh văn của Doremon.

mrro wrote:

@doremon-nobita: chẳng có gì để tranh luận ở đây cả. những cuốn sách nào có ích với bạn thì bạn cứ tiếp tục đọc, còn tôi dẫn bài viết của tôi là để những người tham gia chủ đề này có thêm một góc nhìn khác về những loại sách mà tôi cho là vô bổ.

tôi chỉ mong bạn làm ơn tập trung vào chủ đề chính, đó là đưa ra những kinh nghiệm và chỉ dẫn thực tế về việc học tiếng Anh làm sao cho hiệu quả. tôi nói những bài viết của bạn không liên quan đến việc học tiếng Anh vì chúng bàn đến những vấn đề vượt ra xa khỏi phạm vi câu hỏi và nên được tách ra thành những chủ đề riêng nếu bạn muốn bàn về những vấn đề đó. còn gom chung lại với nhau, thú thật là tôi thấy giống như là "tả pí lù", không đâu vào đâu cả.

hỏi ngoài lề một chút: bạn đọc nhiều sách như thế, chắc hẳn bạn có đầy đủ niềm tin, ý chí, lý tưởng... rồi, vậy bạn đã làm được cái gì cụ thể chưa? bạn có biến được ước mơ nào của bạn thành hiện thực chưa? nếu có thì tôi rất muốn nghe và rất muốn biết thêm các cuốn sách đã giúp bạn như thế nào.

-m 


Nếu admin đã không muốn tranh luận thì tôi cũng xin rút lui và trả lời cho admin những câu mà admin đã hỏi

1. Tôi thật sự không biết rằng có bao nhiêu con người đã đọc và hiểu những bài tôi viết. Admin nói rằng tôi nên tập trung vào chủ đề chính, thì câu trả lời: chủ đề chính đã giải quyết ở trang 1-đó là kinh nghiệm về thực tế để học Tiếng Anh cho hiệu quả. Cái này xin nhắc lại là viết cho robot-tức là đưa ra cách học mà không giải thích ý nghĩa cũng như các cơ sở khoa học

2. Admin phát biểu rằng những bài viết tiếp theo không liên quan gì đến cách học Tiếng Anh, và chúng đã vượt ra khỏi phạm vi câu hỏi: học Tiếng Anh hiệu quả. Khi Admin nói lên điều này, thì tôi có thể khẳng định Admin nếu có đọc thì cũng không hiểu những gì tôi viết. Trong khi tôi luôn tin rằng những bài viết trên là không hề mập mờ và khó hiểu. Cụ thể:

Bài Why is that important? Mục đích của nó là để thông báo cho người đọc biết rằng, nếu bạn không tìm ra cho mình 1 lí do nào đó để học Tiếng Anh, thì bạn sẽ rất khó thành công. Vì không có lí do để học thì bạn dễ nản lòng, bạn không có hưng phấn... thiếu đi các nhân tố này thì việc thành công: sử dụng Tiếng Anh như Tiếng Việt-như mục đích đề ra của topic, là điều hoàn toàn khó xảy ra. Do vậy đây là bài viết rất quan trọng của tôi, thế nhưng tôi đảm bảo có nhiều người không hiểu, trong đó có Admin mrro... và kết quả là những đối tượng này có thể bỏ cuộc sau vài tháng. Lúc này công sức ta cố gắng đều đổ hết xuống biển

Bài tiếp theo là Triết học và Phân tâm học. Mục đích của nó là để cho người đọc thấy rằng, cách học Tiếng Anh của topic này là dựa trên cơ sở của Đạo Lão-Trang: 1 trường phái triết học có lịch sử hơn 2000 năm, đó là trẻ em học ngôn ngữ mẹ đẻ như thế nào thì ta học theo thế đấy: nghe và nói là 2 kỹ năng cần phát triển đầu tiên, sau đó mới tới đọc sách và viết. Còn Phân Tâm học là để phân tích cho người học lí do tại vì sao để đạt đến 1 phản xạ: nói mà không cần suy nghĩ, viết mà không cần tìm từ... thì người đó phải đọc đi đọc lại, nghe đi nghe lại... nhiều lần 1 lượng thông tin để nó thấm xuống tiềm thức. Và tôi có mở rộng về vấn đề tài năng với ước mơ để động viên người học, vì ý chí còn thì cuộc sống còn, ước mơ còn thì tuổi trẻ còn... chỉ cần có những thứ này thì thành công sẽ đến

Bài tiếp theo nữa là diễn giải sâu hơn về Phân Tâm học, với trạng thái bình ổn dựa trên Qui luật cơ bản nhất của triết học duy vật biện chứng: chuyển hoá chất lượng. Bài này như đã thông báo là quan trọng nhất và khó hiểu. Quan trọng vì để diễn giải cho người học về quá trình mà họ phải đối mặt: càng lên trình độ cao thì sự tiến bộ sẽ chậm lại. Và phương pháp Kaizen way-nếu người học vừa học vừa bỏ thì khả năng thành công hầu như là không có. Mục đích là thông báo cho người học biết các giai đoạn mà họ phải trải qua, cách học như thế nào. khi đã biết rồi thì họ sẽ không nản lòng và cứ tiếp tục cho tới khi thành công

Bài tiếp nữa là phân tích các bài học của Effortless English và cung cấp tài liệu. Sau khi hết bài này thì tôi đã thông báo là topic đã xong

2 bài mới viết là để động viên người học, mang lại sức sống cho họ, và tôi có chèn vào đó các kiến thức rất quí giá, nhưng không ai thấy được: môi trường xã hội có liên quan mật thiết tới chúng ta, và sự tương tác giữa địa vị xã hội với tích cách con người. Nếu ai hiểu được giá trị của nó, thì muốn cải thiện cuộc sống của mình, thì ta nên tập cách ứng xử, cách ăn nói... và chọn môi trường tốt để sinh hoạt. Nếu chịu làm điều này thì có thể sau vài năm người đó sẽ thay đổi, chững chạc hơn, hành xử tốt hơn... và các đức tính này sẽ giúp họ dễ dàng trong công việc... từ đó kéo theo địa vị của họ lên cao

Và xuyên suốt topic này tôi luôn nói về ước mơ, về lí tưởng, về những thứ tốt đẹp... chỉ nhằm tăng cao sự hưng phấn cũng như sự tự tin của người-đây là yếu tố quan trọng nhất

Thế nhưng giờ đây Admin mrro của diễn đàn lại phát biểu là " thú thật là tôi thấy giống như là "tả pí lù", không đâu vào đâu cả". Tôi thật sự bị sốc, vậy các thành viên còn lại họ hiểu được gì từ các bài viết này? Hoá ra là tôi viết nhưng không ai hiểu, thật sự bị cú sốc mạnh

Câu hỏi cuối cùng của admin: "bạn đọc nhiều sách như thế, chắc hẳn bạn có đầy đủ niềm tin, ý chí, lý tưởng... rồi, vậy bạn đã làm được cái gì cụ thể chưa? bạn có biến được ước mơ nào của bạn thành hiện thực chưa? nếu có thì tôi rất muốn nghe và rất muốn biết thêm các cuốn sách đã giúp bạn như thế nào."

Tôi xin trả lời thành thật, cách đây 7 năm tôi chỉ là 1 kẻ lêu lổng, lang thang, học hành 1 chữ cũng không biết. Đây là kết quả của nền giáo dục tê hại mà tôi được hưởng từ trường lớp, nơi vốn chỉ chăm chú vào điểm số và thành tích. Nhưng đột nhiên nhờ sự mắn kì diệu, vào 1 ngày nào đó, tôi được đứa bạn tặng cuốn sách "Hạt giống tâm hồn", sau khi đọc xong cuốn này thì tôi đã khóc, tôi đã tự trách bản thân, đã nguyền rủa mình, rằng tại sao trên thế giới này có những người điều kiện tệ hơn tôi, sống cực khổ hơn tôi nhưng họ vẫn hạnh phúc, vẫn mang lại lợi ích cho cộng đồng và nhân loại. Lúc này tôi mới nhận ra, con người ta không phải là cỗ máy, nó có trái tim biết rung động, có ý chí biết vươn lên...

Và kể từ đó tôi đã đọc không biết bao nhiêu là sách vở về hạnh phúc, về niềm tin... Và những cuốn sách này đã chứng tỏ cho tôi 1 sự thật: ý chí còn thì con người còn, niềm tin còn thì hạnh phúc còn. Thiếu những thứ này thì mọi thứ đều không còn giá trị

Cho nên sau 7 năm nỗ lực, chịu khó chịu khổ, chịu mắng chịu chửi... thì giờ đây cái thành công trước hết là tôi đã đủ bản lĩnh để viết ra những bài văn được người khác chịu đọc, nói những lời nói người khác chịu nghe. Mỗi 1 ngày của tôi đều là những ngày hạnh phúc và hưng phấn tột độ, mặc dù hiện giờ tôi chưa có tiền, chưa có việc làm... chưa có gì hết. Vì tôi đang chờ đợi, chờ đợi khi tài năng của mình đã chín mùi thì khi đó tôi sẽ thực hiện ước mơ của mình: in dấu chân trên mọi ngóc ngách của thế giới. Tôi không biết những người giàu có, nghề nghiệp cao sang... có hạnh phúc hay không. Nhưng cái tôi biết là chỉ cần có niềm tin vào cuộc sống, ý chí không gục ngã thì bao nhiêu đó là quá đủ: vì mỗi phút mỗi giờ.... đều tuyệt vời

Nếu Admin muốn tôi giới thiệu sách thì tôi giới thiệu nhân vật Anthony Robins-một trong những Guru hiện còn sống, nói về ước mơ với lí tưởng. Chỉ cần nghe tới tên con người này, đọc những gì ông ta viết ra thì mọi phiền não của cuộc sống đều tan biến, mà thay vào đó là sức sống cuồng nhiệt. Nếu Admin cần nữa thì tôi giới thiệu Triết học Hiện sinh vô thần-một phương thuốc chữa được bá bệnh cho những ai đau khổ, chán nản... Nhưng với điều kiện người đọc phải đủ bản lĩnh để hiểu nó