3 thg 7, 2013

Về tầm nhìn

ducanh53252 wrote:

Anh có nói đầu tiên nhất là "phải nói tiếng anh như tiếng mẹ đẻ" em càng ngày càng thấy tiếng anh thật sự cần thiết để học hỏi những cái hay, cái đẹp mà trong ngôn ngữ của ta không có hoặc có ít. Đầu tiên anh cũng chinh phục được tiếng anh, sau đó tiếp tục học cái hay cái đẹp ở trong ngôn ngữ tiếng anh phải không, có phải chỉ cần học được tiếng anh là em và các bạn có thể có được ít hoặc nhiều những kiến thức vô giá mà anh đang có phải không phải không? còn nhiều câu hỏi lắm nhưng đôi lúc lại quên đôi lúc lại nhớ smilie . Trả lời em anh nhé, chào anh! 


Em vẫn chưa thực sự hiểu được giá trị của Tiếng Anh

Doremon đang dần chuyển sang 1 giai đoạn mới, cho nên sẽ cố gắng viết hết những mình biết cho các bạn đọc, đương nhiên không thể nào viết hết nỗi đâu, sau này khi nào kết thúc topic thì Doremon sẽ cung cấp cho các bạn những cuốn sách để các bạn tự đọc

Vì đây là diễn đàn, biết bao nhiêu người vào đọc, học thức thì cũng có mà dốt nát thì cũng đầy, cho tới đủ mọi tầng lớp, cho nên nhiều khi Doremon muốn viết cho những ai chịu đọc và chịu suy nghĩ để thay đổi cuộc đời thì cũng khó. Nếu viết mà động chạm đến "văn hoá hay học thức" của những người không chịu suy nghĩ thì rất phiền phức, nhóm người này nguy hiểm lắm, họ có thể gào thét, ăn vạ... và tìm đủ mọi cách cũng chỉ để chứng tỏ cho người khác thấy được sự dốt nát của mình

Như đã nói, Doremon chỉ học tri thức của nhóm tinh tuý nhất nhân loại, cho nên nhận xét của Doremon sẽ đụng chạm đến rất nhiều thứ, và Doremon luôn tìm cách cân bằng điều này trong từng bài viết, và cũng may là xung đột ít xảy ra

Doremon vì đi trước nên những ai muốn học ở Doremon thì các bạn nên tiếp thu những gì mà Doremon đã viết. Mặc dù Doremon không là gì cả, nhưng những thứ Doremon viết ra thì chưa chắc những nhân vật có tên có tuổi đã làm được. Điều này có thể được cho là ngạo mạn, thế nhưng các bạn sẽ tin nếu các bạn đọc được những gì do các nhân vật được cho là có tên có tuổi viết.

Lí do của sự khác biệt này đó là về tầm nhìn. Dù đó có là Giáo Sư hay thậm chí cho tới bác học hoặc cao hơn nữa là thất học... thì những người này họ luôn bị bó buộc vào 1 lĩnh vực nào đó, cụ thể là tầm nhìn của họ chỉ hạn hẹp trong phạm vi của họ. Còn Doremon thì luôn mở rộng phạm vi hiểu biết của mình trong khả năng có thể

Bây giờ Doremon sẽ cung cấp cho các bạn cái được gọi là tầm nhìn. Những con người thành công nhất, giỏi giang nhất họ đều có cái này, cho nên các bạn cũng cần phải có nó để nâng tầm mình lên

Tầm nhìn ở đây là họ có thể biết được tương lai dựa trên cơ sở ở hiện tại. Doremon lấy ví dụ, Robert Kiyosaki khi ông ta nghe đến lời khuyên cho thế hệ trẻ: học hành chăm chỉ, lấy được điểm cao, đạt được bằng giỏi, đi xin việc làm, tới tháng lãnh lương... thì ông ta chỉ cười. Còn các bạn thì hoàn toàn đồng ý, cái khác biệt là ở chỗ đó

Cụ thể, nếu các bạn làm theo lời khuyên đó thì Doremon cũng có thể mô tả cuộc đời của các bạn như sau

1. Các bạn cố gắng học hành chăm chỉ, nghe lời, làm đúng theo những gì được giảng dạy trên trường... còn việc học này có đem lại sự thích thú cho các bạn hay không thì phần lớn là không

2. Sau đó lấy được tấm bằng, có thể loại trung bình, khá, giỏi... Nếu may mắn thì xin được việc làm, còn không thì thất nghiệp phải kiếm nghề khác

3. Nếu có được việc làm như mong ước thì giai đoạn đầu là phải làm theo lệnh, những chuyện bợ đỡ, nghe lời, đi bằng 2 đầu gối chắc không thiếu...

4. Trong giai đoạn mới làm thì tiền lương chỉ đủ sống. Nếu chịu chăm chỉ và làm lâu năm thì có thể dư ra chút ít

5. Nếu không bị thất nghiệp do thị trường đi xuống, lạm phát... thì sau vài chục năm các bạn có đủ tiền để mua 1 căn nhà nhỏ, chăm sóc cho gia đình

6. Về hưu với số tiền nhỏ để an hương tuổi già và chết

7. Nếu bị thất nghiệp sau vài năm làm do thị trường bấp bênh thì các bạn phải làm nghề khác.. cứ như thế

8. Những va chạm và bị dồn ép từ lúc đi học cho tới lúc đi làm cho tới khi về hưu làm cho tâm hồn các bạn trở nên khô cằn, thiếu cảm xúc... và đa phần thì oán trách xã hội đã không chăm lo cho mình...

9. Trong khi làm các bạn sẽ chán nản bởi vì không ai có thể yêu nổi 1 nghề cho tới chết....

Đương nhiên đây chỉ là 1 bảng tóm tắt quá trình mà các bạn sẽ trải qua, và nó có thể đúng nhiều hoặc đúng ít nhưng cái khung nó là vậy.

Cái bạn xem thử có đúng với mình không? Cuộc đời như thế các bạn có muốn không? Doremon đảm bảo rằng không, thế nhưng vì tầm nhìn không có cho nên các bạn vẫn như thế này: học hành chăm chỉ, lấy được điểm cao, đạt được bằng giỏi, đi xin việc làm, tới tháng lãnh lương...

Tầm nhìn là vậy... thế nhưng để có được tầm nhìn thì không giản đâu, bằng chứng là có biết bao nhiêu con người đứng đầu 1 tổ chức từ công ty, doanh nghiệp, cho tới tỉnh, thành phố, đất nước... Vì không có được tầm nhìn cho nên mọi hành động của họ chỉ mang tính chất ngắn hạn

Cụ thể có những hành động của họ ngay tại thời điểm này sẽ gây ra 1 hậu quả không tưởng tượng được cho 5 hoặc 10 năm sau, nhưng vì không hay biết gì cho nên họ vẫn làm, và sau 5 năm nữa thì công ty phá sản, đất nước vẫn nghèo đói...

Và tương tự cho các bạn, nếu các bạn vẫn còn đang đi học thì Doremon thực lòng khuyên các bạn cái này: đừng nên nghe theo lời khuyên học hành chăm chỉ, lấy được điểm cao, đạt được bằng giỏi, đi xin việc làm, tới tháng lãnh lương. Vì lời khuyên này dẫn các bạn đi về đâu thì Doremon đã phân tích, nếu như các bạn cảm thấy rằng mình sống được cuộc đời đó thì cứ làm, còn không thì tìm con đường khác

Và con đường này thì Doremon cũng đã nói rất nhiều trong bài viết, đó là con đường của những người đa phần là bỏ học, còn lí do vì sao thì cũng đã nói, bởi vì họ có được tầm nhìn dài hạn.

Cụ thể như Robert Kiyosaki-ông ta có đi học nhưng rất ghét cái trường, khi ở tuổi khoảng 20-33 ông ta chịu khó chịu khổ để xây dựng cơ nghiệp và phá sản đến mấy lần thế nhưng lên đến tuổi 37 ông ta đủ tiền để sống 1 cuộc đời giàu sang mà không cần làm bất cứ cái gì nữa

Bạn của ông ta thì khi ông ta còn chịu khó chịu khổ ở tuổi 20-33 thì ai cũng có việc làm, có nhà có cửa... thế nhưng bây giờ khi Kiyosaki thành triệu phú, sáng thì đi đáng gôn với Donald trump, đi đâu cũng có máy bay riêng, thích thì đi du lịch, đánh bài, đi làm từ thiện... Còn bạn của ông ta tới tận giờ này vẫn đang cặm cụi làm việc, chịu sự chi phối của thị trường... không biết mất việc khi nào, và tuổi già thì cũng không biết lấy tiền đâu ra để sống

TẦM NHÌN NÓ LÀ NHƯ VẬY

Cho nên Doremon luôn khuyên các bạn, bởi vì Doremon có cái tầm nhìn mà những người xung quanh các bạn không hề có. Còn tầm nhìn này từ đâu mà ra: từ việc học hỏi từ những con người giỏi nhất thế giới. Học bằng cách nào: đọc sách do họ viết, nghe audio do họ nói... và những thứ này đều bằng Tiếng Anh

Bởi vậy: các bạn vẫn chưa hiểu được tầm quan trọng của Tiếng Anh đâu. Các bạn cứ cho rằng học Tiếng Anh là để làm bài test, lấy tấm bằng, đi xin việc làm...

Thế các bạn sẽ hỏi: có cần thiết phải nghỉ học hay không? Nếu nói thật sự, và nếu các bạn nghiêm túc trong việc chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình thì Doremon vẫn nói lại câu này: VIỆC NGHỈ HỌC LÀ BẮT BUỘC, với các lí do

1. Ngay cả ở Mỹ, với 1 nền giáo dục thuộc loại bậc nhất mà những con người giàu sang, tài ba họ còn phê bình thì đừng nói chi đến Việt Nam

2. Việc đi học sẽ khiến các bạn mất đi khả năng tự học và làm khả năng sáng tạo bị cùn mòn

3. Các bạn được rèn luyện thói quen nghe lời... trong khi tính cách này chỉ có ở nhóm làm thuê-và đây là nhóm nghèo

4. Khi đi học thì các bạn bắt buộc phải làm theo cái chung, trong khi thước đo thành công ở trường đời thì đó là cái riêng, cụ thể các bạn phải dám nổi bật, phải dám khác người, phải đặt biệt hơn người khác. Các bạn xem thử có những con người tài ba, giàu sang nhất thế giới nào mà họ giống người thường không, nếu giống thì họ đã chẳng đạt được thành tựu như ngày hôm nay.

5. Cái nghiêm trọng nhất là tư tưởng ở trường học: nào là cái này không được, cái kia không được, không được thất bại, thất bại là xấu hổ, là nhục nhã... Trái ngược lại những người tài ba và giàu sang thì: họ luôn biến những cái không thể thành cái có thể, họ bị thất bại không biết bao nhiêu lần mới leo lên đỉnh của thành công. Còn các bạn hồi giờ thất bại được bao nhiêu lần? Hay các bạn cũng mang trong mình tư tưởng: không được thất bại... cho nên các bạn không bao giờ dám thử cái mới, vì thử cái mới nếu thất bại thì nhục nhã, bị nhạo báng...

Câu hỏi tiếp theo: không đi học, không có tấm bằng thì xây dựng sự nghiệp bằng cách nào? Doremon đang có trong tay cách để các bạn xây dựng sự nghiệp từ 2 bàn tay trằng và không cần tấm bằng... Và đây cũng là cách mà Doremon học được từ những con người giàu sang nhất thế giới, nhưng để làm được nó thì các bạn phải đảm bảo

1. Dùng được Tiếng Anh như Tiếng Việt, bởi vì chúng ta làm ăn với nước ngoài và đồng tiền kiếm được tính theo đơn vị USD

2. Các bạn phải có khả năng tự học

3. Các bạn phải làm những cái mới cho nên bắt buộc phải biết chấp nhận thất bại và học hỏi từ nó: nhớ lại bài nhìn về phía trái-tìm ra lời giải
...........

Tạm thời là vậy, cho nên quan niệm: phải có bằng cấp mới xin được việc làm, mới kiếm ra tiền... là quan niệm dành cho những ai muốn suốt đời làm theo lệnh.

Hi vọng rằng những gì viết ra không đụng chạm đến những người vốn mang nặng tư tưởng bằng cấp và học vị. Như rich dad và poor dad của Robert Kiyosaki

Poor dad: cha thật của Kiyosaki, làm bộ trưởng bộ giáo dục của Hawaii, luôn giáo dục Kiyosaki về việc học hành chăm chỉ... đi xin việc làm

Rich dad: cha của người bạn, bỏ học từ nhỏ khuyên Kiyosaki về việc làm investor

Kiyosaki cho tới khi 20t vẫn phân vân không biết nghe theo lời ai, nhưng khi Kiyosaki nhìn lại cuộc đời của 2 người, thì lúc này Kiyosaki mới toàn tâm toàn ý nghe theo lời của rich dad. Lí do:

Poor dad: làm bộ trưởng bộ giáo dục, nhưng luôn bị thiếu tiền, không có thời gian chăm sóc cho gia đình con cái, bị áp lực và vì xung đột nên bị cách chức, về hưu trong tình trạng chỉ đủ tiền cầm cự để sống. Đến lúc này Poor dad vẫn còn khuyên Kiyosaki là học hành chăm chỉ, đi xin việc làm. Kiyosaki kể rằng cha ông ta (poor dad), chết trong thất vọng và uất ức về xã hội, vì cha ông ta cho rằng xã hội phải chăm sóc cho ông ta vì ông ta đã cố gắng làm việc cả đời để cống hiến cho xã hội

Rich dad: mặc dù bỏ học, và chịu khó chịu khổ trong giai đoạn đầu, nhưng sau đó luôn sống trong sự thừa mứa tiền bạc, có thời gian để chăm sóc vợ con... và chết trong mãn nguyện...

Cho nên các bạn hãy suy nghĩ về vấn đề này. Trước sau gì các bạn cũng tới tuổi già, ít ra cũng có căn nhà đầy đủ tiện nghi, thêm cái vườn để trồng cây thì tốt... chứ đừng để lúc đó thất vọng và oán trách xã hội. Bởi vì: không ai lo lắng cho các bạn ngoài chính bản thân các bạn

Muốn làm điều này thì bây giờ các bạn nên trả 1 cái giá, và cái giá này sẽ ít vất vả hơn nhiều so với Doremon và những người đi trước, vì Doremon đã vạch ra hết con đường mà các bạn phải đi. Còn ai không đủ can đảm hay kiên trì thì các bạn phải chấp nhận: đời này bất công

Những ai đi đúng con đường thì họ được hưởng thành quả mà họ bỏ ra-cái bất công là ở chỗ đó: các bạn đi sai đường hoặc các bạn không chịu đi